5 ban nhạc hàng đầu ở Ấn Độ năm 2022

Ngành công nghiệp âm nhạc Kpop ngày một phát triển và vươn mình ra thế giới. Có rất nhiều nghệ sĩ Hàn Quốc phát hành riêng các ca khúc tiếng Anh, tiếng Nhật, tiếng Trung hoặc thậm chí là tiếng Việt vì đây là những thị trường giàu tiềm năng, có số lượng người hâm mộ đông đảo. 

Nhóm nam Kpop có tên BIGFLO từng phát hành ca khúc Delilah hát hoàn toàn bằng tiếng Việt.

Thế nhưng ít ai biết, Kpop từng có một nhóm nữ "chơi trội" khi... Ấn Độ tiến, phát hành hẳn một MV hát bằng tiếng Ấn. Đây cũng là nhóm nhạc đầu tiên và duy nhất trong lịch sử ngành âm nhạc xứ Hàn ra mắt một ca khúc hát bằng ngôn ngữ không ai dám thử này. Và không ai khác đó chính là girlgroup đình đám một thời: 4MINUTE với MV Volume Up.

MV Volume Up - 4MINUTE phiên bẩn tiếng Ấn.

Trong MV, 5 thành viên 4MINUTE hát tiếng Ấn mà nghe như... tiếng mẹ đẻ. Phần hình ảnh minh họa cho ca khúc hết sức sinh động, chân thực. MV được quay chủ yếu trên đồng ruộng, với sự hỗ trợ của dàn dancer phụ họa hùng hậu người do... cắt ghép mà có. Đặc biệt, các cô gái với visual xinh đẹp, trang phục lộng lẫy nhưng lại đứng... uốn éo giữa đồng ruộng khiến fan cười bò, quên luôn cả bản gốc.

Mở đầu ca khúc là tiếng kèn saxophone, có ngay một anh chàng ngồi thổi kèn đầy chân thực.

Mang nguyên vũ đạo gốc ra diễn nhưng hậu cảnh lại là đồng ruộng nên cứ cảm thấy... sai sai.

Hàng trăm vũ công phủ kín đồng ruộng, thể hiện vũ đạo đều tăm tắp nhờ sự... cắt ghép.

Nét diễn "sượng trân" của các thành viên khiến khán giả không nhịn được cười.

Được biết, thực chất MV này được đạo diễn bởi diễn viên hài Yoo Sae Yoon, phát trên show truyền hình có tên Yoo Sae Yoon's Art Video. Mỗi tuần sẽ có một nhóm nhạc Kpop được lên kế hoạch biến tấu lại bản hit của nhóm dưới nhiều thứ tiếng khác nhau nhằm mục đích gây cười cho khán giả, đây chính là lí do mà phiên bản Volume Up tiếng Ấn của 4MINUTE được ra đời.

Một số bình luận của người hâm mộ về MV Volume Up "cây nhà lá vườn" của 4MINUTE:

- "Không thể tin được là Kpop có tồn tại MV này luôn" .

- "Bao nhiêu năm trôi qua tôi vẫn tự hỏi phiên bản này được phát hành để làm gì".

- "Hahaha, nét diễn cường điệu quá nhỉ".

- "Xem đi xem lại vẫn không nhịn được cười".

- "Không nhìn vào phụ đề thì cứ tưởng đang hát tiếng Hàn cơ đấy".

- "Đây có phải là 4MINUTE không vậy? Không tin vào mắt mình nữa, haha".

- "Ôi hài thật đấy, phải xem lại bản gốc không lại quên luôn mất".

Nguồn: YouTube - Ảnh: Internet - Clip: YouTube

Philip G. Altbach là giáo sư nghiên cứu, giám đốc sáng lập Trung tâm Giáo dục Đại học Quốc tế, Boston College, Hoa Kỳ. E-mail: . Jamil Salmi là chuyên gia về giáo dục đại học toàn cầu, cựu thành viên của Ngân hàng Thế giới. E-mail: .

Mới đây Tổng thống Ấn Độ đã phát biểu “Nếu đầu tư đầy đủ cho 10-15 trường đại học hàng đầu trong 4-5 năm, những trường này chắc chắn sẽ lọt vào top 100 xếp hạng toàn cầu trong vài năm tới”. Cuối năm 2016, Bộ Phát triển Nguồn Nhân lực đã ban hành một loạt dự thảo Hướng dẫn và Quy định về việc xây dựng 20 trường đại học đẳng cấp thế giới – 10 trường công và 10 trường tư. Không may là mục tiêu đáng ngợi ca này rất khó đạt được nếu không muốn nói là bất khả thi trong thời gian ngắn hạn hoặc trung hạn. Tại sao như vậy?

Môi trường giáo dục đại học Ấn Độ

Giáo dục đại học và nghiên cứu ở Ấn Độ vài thập kỷ qua không được đầu tư đúng mức, nhất là trong bối cảnh bùng nổ nhu cầu học đại học. Trong nhóm các nước Kinh tế Mới nổi (BRIC – Brazil, Russia, India, China), Ấn Độ xếp hạng nhì sau Brazil về tỷ lệ đầu tư cho giáo dục, 4,1% GDP.Tuy nhiên Ấn Độ giữ vị trí thấp nhất về chi phí dành cho nghiên cứu, chỉ với 0,8% GDP. Và Ấn Độ cũng có tỷ lệ thấp nhất trong BRIC về số người học đại học trong độ tuổi. Cho dù chỉ đứng sau Trung Quốc về quy mô giáo dục đại học trên toàn thế giới, áp lực tăng trưởng hệ thống nhằm đáp ứng nhu cầu xã hội và mục tiêu của chính phủ là rất lớn.

Hệ thống giáo dục đại học Ấn Độ được tổ chức kém, không đủ tầm để xây dựng đại học đẳng cấp thế giới. Không chính quyền bang nào có tham vọng phát triển trường đại học bang thành tầm cỡ thế giới, và cũng không cung cấp đủ ngân sách cho giáo dục đại học để đáp ứng những tiêu chuẩn chất lượng cao. Không như các đại học bang, các trường đại học trung ương có ngân sách tốt hơn, và không phải chịu gánh nặng trách nhiệm to lớn và độc nhất trên thế giới là giám sát 36 ngàn trường cao đẳng.

Trước đây, khi Ấn Độ muốn tạo ra những trường đại học kiểu mới và cách tân, một số trường hoàn toàn mới được thành lập, như các Học viện công nghệ Ấn Độ (IIT), Viện Nghiên cứu Cơ bản Tata, Viện Quản trị Ấn Độ và một số tổ chức khác. Các nhà quy hoạch không muốn phải vật lộn với những vấn đề quản trị dường như không thể vượt qua được của các trường đại học đang tồn tại. Ấn Độ quy định rằng các trường đại học “đủ điều kiện” phải có khoảng 20 ngàn sinh viên. Mặc dù dữ liệu quốc tế cho thấy phần lớn các trường đại học tầm cỡ thế giới đều có số lượng sinh viên như vậy, nhưng nhiều trường thì không, và quy định này của Ấn Độ sẽ loại bỏ các IIT – là các trường duy nhất có thể coi là có tinh thần và năng lực quản trị khả dĩ cho phép phát triển nhanh thành đại học đẳng cấp thế giới.

Xây dựng trường đại học tầm cỡ thế giới đòi hỏi tư duy thận trọng, có kế hoạch và ngân sách dài hạn. Nếu xem việc xếp hạng toàn cầu là một mục tiêu, thách thức thậm chí còn lớn hơn bởi vì thứ hạng là một mục tiêu di động, và cuộc cạnh tranh rất khốc liệt. Ví dụ, chính phủ Nga đang tài trợ mỗi năm hơn 400 triệu USD cho 15 trường đại học hàng đầu với mục tiêu sẽ có 5 trường đại học Nga lọt vào top 100 vào năm 2020. Nhật Bản gần đây đã bắt đầu Dự án Đại học Super Global. Trung Quốc tiếp tục chi rất nhiều cho các trường đại học hàng đầu của mình, hai trong số đó đã lần đầu tiên lọt vào top 100 của bảng xếp hạng Đại học Thượng Hải. Ấn Độ là kẻ chậm chân trong cuộc chơi đẳng cấp thế giới, và không đủ tiền chi để có được những tiến bộ đáng kể. Ngân sách là 500 crore rupee (khoảng 75 triệu USD) trong một năm – hoặc 5 crore (khoảng gần 1 triệu USD) cho mỗi trường nếu được phân phối đồng đều. Những khoản tiền này hoàn toàn không đủ để tạo ra sự khác biệt.

Mô hình WCU

Trong cuốn The Road to Academic Excellence: The Making of World-Class Research Universities (World Bank, 2011) chúng tôi đã phân tích kinh nghiệm của 10 trường đại học có thành công đáng kể gần đây. Chúng tôi nhận thấy rằng những trường này đều có chung một số đặc điểm. Sau đây là danh sách những điều kiện cần thiết, nhưng chưa đủ, để xây dựng thành công các trường đại học nghiên cứu đỉnh cao.

Những thành tố then chốt cấu thành đại học nghiên cứu gồm có: nguồn tài chính đầy đủ để khởi động và duy trì lâu dài đỉnh cao xuất sắc; mô hình quản trị cân bằng có sự tham gia đáng kể nhưng không kiểm soát hoàn toàn của giới học giả; đội ngũ lãnh đạo giỏi, không chỉ một chủ tịch có tầm nhìn, mà cần có đội ngũ quản trị chuyên nghiệp đủ năng lực hiện thực hoá sứ mệnh của trường; quyền tự chủ – không bị các cơ quan nhà nước hoặc tư nhân can thiệp, nhưng có trách nhiệm giải trình ở mức độ hợp lý trước các tổ chức kiểm soát bên ngoài; tự do học thuật trong giảng dạy, nghiên cứu và xuất bản; một đội ngũ học giả trình độ cao, những người gắn bó với sứ mệnh của trường (bao gồm cả việc giảng dạy), được trả lương xứng đáng và có lộ trình thăng tiến nghề nghiệp phù hợp; sinh viên chất lượng cao và có động lực; và sự cam kết sử dụng, đãi ngộ nhân tài ở mọi cấp.

Không chính quyền bang nào có tham vọng phát triển trường đại học bang thành tầm cỡ thế giới, và cũng không cung cấp đủ ngân sách cho giáo dục đại học để đáp ứng những tiêu chuẩn chất lượng cao.

Trong cuốn sách này, chúng tôi cũng đề cập đến một số “yếu tố tăng tốc” có thể đóng vai trò tích cực trên con đường đạt đến sự “xuất sắc”. Yếu tố thứ nhất là dựa vào các học giả Ấn kiều để nâng cấp các trường đại học hiện hữu hoặc xây dựng một trường hoàn toàn mới. Kinh nghiệm của Đại học Khoa học Công nghệ Pohang Hàn Quốc (POSTEC) và Đại học Khoa học Công nghệ Hong Kong (HKUST) là một minh chứng, thu hút hồi hương một lượng lớn các học giả là một cách hiệu quả để nhanh chóng tạo nên sức mạnh học thuật cho nhà trường.

Yếu tố thứ hai là đưa ra những chương trình đào tạo hữu dụng và đổi mới phương pháp sư phạm. Ví dụ, HKUST là trường đại học kiểu Mỹ đầu tiên ở Hong Kong, một đặc điểm khác biệt so với các trường hiện có đang vận hành theo mô hình của Anh. Trường Kinh tế Cao cấp ở Moscow là một trong số các trường đầu tiên ở Nga có chương trình đào tạo hiện đại, kết hợp giảng dạy với nghiên cứu và thiết lập được một thư viện điện tử. Những đặc tính đổi mới của các trường “sinh sau đẻ muộn” là một lợi thế quan trọng để thu hút thí sinh đến với những chương trình đào tạo hoàn toàn mới thay vì lựa chọn các trường đại học lâu đời hơn.

Yếu tố thứ ba là sử dụng phương pháp đối chuẩn (benchmarking) để định hướng các nỗ lực nâng hạng của nhà trường. Ví dụ, Đại học Giao Thông Thượng Hải đầu tiên lập kế hoạch chiến lượcbằng cách so sánh, đối chiếu tiêu chí với những trường đại học hàng đầu Trung Quốc, sau đó tiến tới so sánh tiêu chí với các trường quốc tế ngang hàng. Tập trung vào các lĩnh vực chuyên môn hẹp cũng là một chiến lược thích hợp để nhanh chóng thu hút được đông đảo các nhà nghiên cứu hàng đầu, như trường hợp HKUST và POSTEC ở châu Á, Kinh tế Cao cấp ở Nga. Phần nhiều nỗ lực nhằm phát triển trường đại học đẳng cấp thế giới chỉ tập trung vào những lĩnh vực khoa học và công nghệ. Đây là những lĩnh vực quan trọng, và chắc chắn mang lại những lợi thế trong bảng xếp hạng vì thường có nhiều công bố trên các tạp chí khoa học. Tuy nhiên, các nghiên cứu trong lĩnh vực xã hội và nhân văn đã gia tăng đáng kể và số lượng công bố cũng như trích dẫn cũng đóng vai trò quan trọng trong việc xếp hạng. Thế giới đương đại cần tập trung vào mọi khía cạnh của kiến thức nhằm giải quyết những thách thức lớn của hành tinh trái đất (như biến đổi khí hậu, năng lượng, thực phẩm, sức khoẻ…).

Thực tế của Ấn Độ

Ấn Độ chưa có quy định rõ ràng cho phép các trường đại học có quyền tự chủ, không bị chính phủ chỉ đạo hay can thiệp trong các vấn đề như bổ nhiệm các hiệu trưởng và các lãnh đạo cấp cao khác. Trong thực tế, hầu hết các nhà quan sát đều chỉ ra rằng nhiều khía cạnh trong giáo dục đại học bị chính trị hoá, các bản dự thảo hướng dẫn cho thấy khó đạt được những thay đổi căn bản trong quản trị đại học. “Hệ thống ưu tiên” của Ấn Độ cho phép nhập học tới một nửa số thí sinh dự tuyển, cũng như chính sách tuyển dụng giảng viên từ những nhóm xã hội thiệt thòi có thể phù hợp với những cơ sở giáo dục chỉ tập trung vào công tác giảng dạy, và trong thực tế đã mang lại những kết quả tích cực; nhưng những chính sách này không phù hợp với mục tiêu xây dựng trường đại học nghiên cứu tầm cỡ thế giới là nơi cần thu hút những sinh viên và giảng viên/học giả tài năng nhất – bản dự thảo Hướng dẫn và Quy định vẫn giữ nguyên “Hệ thống ưu tiên nhập học” này.

Ấn Độ có một số lợi thế nhất định. Sử dụng tiếng Anh làm phương tiện giảng dạy và nghiên cứu trong giáo dục đại học đặt Ấn Độ vào xu hướng ngôn ngữ chính của thế giới. Ấn Độ không thiếu những nhà nghiên cứu được đào tạo bài bản và xuất sắc, cả trong nước và ở nước ngoài. Một hướng phát triển học thuật được lập kế hoạch tốt, thật sự hấp dẫn có thể thu hút được cộng đồng Ấn kiều – chỉ khi có những điều kiện học thuật phù hợp, cơ chế quản trị mềm dẻo và mức đãi ngộ ngang tầm quốc tế.

Thực tế hiện tại cũng như những nỗ lực đã qua cho thấy con đường xây dựng đại học đẳng cấp thế giới của Ấn Độ có thể vô cùng khó khăn. Một mặt, sự ủng hộ của tổng thống, việc lập kế hoạch chi tiết và nhiều tư duy sáng tạo có thể giúp Ấn Độ đạt được mục tiêu xây dựng một số trường đại học giảng dạy và nghiên cứu đẳng cấp thế giới. Mặt khác, mức ngân sách đề xuất và dự thảo hướng dẫn thực hiện lại khiến cho mục tiêu này trở nên khó thành công.

Khách du lịch đến Ấn Độ đã bình luận về đẳng cấp trong hơn hai nghìn năm. Trong xã hội Ấn Độ, nhóm đến trước, không giống như xã hội của chúng ta có rất nhiều tầm quan trọng đối với tính cách cá nhân. Sau một người gia đình, người đẳng cấp chỉ huy một lòng trung thành lớn của cá nhân. Người Ấn Độ vẫn thường xác định bản thân bởi cộng đồng mà họ thuộc về và đẳng cấp vẫn là một yếu tố trong việc lựa chọn hôn nhân. Ngoài ra, Caste đã cho phép vô số nhóm đã di cư vào Ấn Độ để tìm một nơi và đóng một vai trò quan trọng.

Hệ thống đẳng cấp, vì nó thực sự hoạt động ở Ấn Độ được gọi là Jati. Thuật ngữ Jati xuất hiện trong hầu hết các ngôn ngữ Ấn Độ và có liên quan đến ý tưởng về dòng dõi hoặc nhóm thân tộc. Có lẽ có hơn 3000 Jatis ở Ấn Độ và không có ai toàn bộ hệ thống xếp hạng chúng theo thứ tự địa vị. Tuy nhiên, trong mỗi khu vực địa phương, xếp hạng Jati tồn tại và rất liên quan đến sự tinh khiết và ô nhiễm. Mỗi Jati có một số công việc độc đáo, nhưng không phải ai trong Jati thực hiện nó. Do đó, có những người thợ cắt tóc không cạo râu, thợ mộc không xây dựng và Bà la môn không đóng vai trò là linh mục. Một Jati được xác định trong một khung cảnh địa phương mà các thành viên của nó sẽ chấp nhận thực phẩm và nước uống từ đó và các thành viên của nó sẽ cho thức ăn và nước uống. Mọi người sẽ cố gắng kết hôn với con trai và con gái của họ với các thành viên của cùng Jati và sẽ trao tặng lòng trung thành lớn của họ với Jati của họ. Một Jati thường sẽ được tổ chức thành một Biradari (một tình huynh đệ), và tổ chức này thực hiện công việc kinh doanh và giám sát công việc của Jati và có quyền loại trừ một kẻ phạm tội khỏi Jati.

Hệ thống JATI không tĩnh trong đó tất cả các nhóm ở cùng một vị trí. Có sự di chuyển trong hệ thống và Jatis đã thay đổi vị trí của họ trong nhiều thế kỷ của lịch sử Ấn Độ. Tuy nhiên, Jati di chuyển quy mô xã hội như một nhóm chứ không phải là cá nhân. Một JATI có thể cải thiện vị trí của mình trong hệ thống lớp học bằng cách thúc đẩy kinh tế và mô phỏng các nhóm xã hội bằng tiền bạc và quyền lực. Đồng thời, một Jati cũng có thể di chuyển lên trong hệ thống phân cấp đẳng cấp. Tính di động trong hệ thống đẳng cấp đã được học giả M.N. Srinivas. Để đạt được vị trí trong quá trình này, Jati thấp hơn sao chép các thói quen và mô hình hành vi của Jati chiếm ưu thế trong khu vực. Điều này có thể có nghĩa là Jati thấp hơn sẽ đổi tên thành một trong những Jati cao hơn, chấp nhận ăn chay, quan sát nhiều thực hành tôn giáo chính thống hơn, xây dựng một ngôi đền và đối xử với phụ nữ của nó theo cách bảo thủ hơn. Loại thi đua sẽ phụ thuộc vào thói quen của Jati chiếm ưu thế được sao chép. Nếu Jati có thể nhận được sự chấp nhận cho tên mới, lịch sử mới và trạng thái mới, thì nó sẽ kết hôn với con gái của mình với các thành viên của Jati, trong đó họ đang tìm cách có được tư cách thành viên. Trong thời gian thích hợp, vị trí mới trên quy mô xã hội sẽ được củng cố và chấp nhận bởi các Jatis khác. Thực tiễn này không hoàn toàn không giống với các nhóm người nhập cư đến Mỹ và sao chép thói quen của những con ong bắp cày đang kiểm soát. Trong cộng đồng của riêng bạn, có lẽ bạn có thể xác định nhóm người có uy tín nhất và quan sát các thành viên khác trong cộng đồng sao chép hành vi của họ theo những cách như gửi con cái của họ đến các lớp học nhảy và trại hè, và đặt niềng răng trên răng.

Hiến pháp Ấn Độ đã đặt ra ngoài vòng pháp luật thực hành không thể chạm tới và chính phủ Ấn Độ đã thiết lập các hạn ngạch đặc biệt trong các trường học và quốc hội để hỗ trợ Jatis thấp nhất. Phân biệt đẳng cấp không được phép đạt được việc làm và tiếp cận với các cơ hội giáo dục và các cơ hội khác. Nhưng điều này không có nghĩa là đẳng cấp là bất hợp pháp hoặc đã biến mất. Các nhóm đẳng cấp là các nhóm áp lực chính trị làm việc rất tốt trong một hệ thống dân chủ. Caste có thể cung cấp hỗ trợ tâm lý mà mọi người dường như cần. Các nhà kinh tế và các nhà khoa học chính trị đang phát hiện ra rằng đẳng cấp không phải là rào cản thực sự đối với sự phát triển kinh tế hay dân chủ chính trị.

Tác giả: Donald Johnson, Jean Johnson.

Bài viết được chia sẻ bởi: :

Bốn diễn viên chính theo varna (màu sắc theo nghĩa đen) được mô tả ngắn gọn như dưới:

Hệ thống đẳng cấp hiện tại của Ấn Độ có nguồn gốc từ Chatur Varna, chia quần thể thành bốn lớp, viz. Brahmins, Kshatriyas, Vaishyas và Shudras.

Hình ảnh lịch sự: Victionalblogger.typepad.com/.A/6A00D8341C575D53EF016761E101D3970B-PI

Sự phân chia này dựa trên sự chiếm đóng của người dân và nước da.

Theo thời gian, hệ thống đẳng cấp ở Ấn Độ trở nên cực kỳ phân cấp và cứng nhắc khuyến khích người dân cao cấp khai thác những người dân thấp. Thật không may, ngay cả ngày nay, hệ thống diễn viên Ấn Độ vẫn phân cấp mạnh mẽ dẫn đến một số vấn đề kinh tế và xã hội. Ngày nay Ấn Độ có hơn 3.000 diễn viên.

Để thuận tiện, các diễn viên của đất nước được chia thành ba nhóm.

Bảng 11.1 chỉ ra rằng các diễn viên khác nhau được tập trung ở các khu vực khác nhau. Nói cách khác, phân phối của họ chủ yếu là khu vực. Các khía cạnh khu vực của hệ thống đẳng cấp đã dẫn đến sự khác biệt khu vực trong địa lý xã hội của Ấn Độ.

1. Brahmans:

Brahmans đứng đầu trong hệ thống phân cấp Varna. Các diễn viên chính của Varna này là của các linh mục, giáo viên, người giám sát thực hành nghi lễ xã hội và trọng tài của hành vi xã hội và đạo đức chính xác. Về mặt địa lý, họ là người có mặt ở khắp mọi nơi nhất vì họ điều hành trong nhiều nghi thức khác nhau.

Mặc dù nghi thức cấm canh tác, họ đã thu thập được những đoạn đất lớn thông qua các khoản tài trợ của các nhà cai trị và khách hàng quen thuộc địa phương nhờ uy tín truyền thống của họ. Do đó, họ tạo thành một lớp cho vay và cho vay tiền nổi bật.

Các dịch vụ của Brahmans liên tục được yêu cầu bởi các diễn viên khác cho các chức năng nghi lễ chính như sinh, hôn nhân, tử vong, v.v. Mặc dù các hộ gia đình Brahman là một số ít trong một ngôi làng điển hình, nhưng họ chỉ huy nhiều dịch vụ khác Một phần lớn đất nông nghiệp trong làng. Bà Brahman lớn được giáo dục tốt hơn các nhóm đẳng cấp khác.

2. Kshatriyas:

Bên cạnh Brahmans là Kshatriyas trong bảng xếp hạng Varna. Họ bao gồm các diễn viên rất mạnh mẽ vì họ là những chiến binh truyền thống và đóng vai trò chính trong phòng thủ. Tuy nhiên, vai trò của quốc phòng hiện đang bị nhấn chìm phần lớn dưới sự cai trị của quyền sở hữu đất đai.

Khi các diễn viên tạo thành đa số lớn trong một ngôi làng, ngôi làng thường được biết đến với tên Jati của Kshatriyas. Có một số ví dụ về các làng Rajput (Rajasthan), làng Jat (Haryana, Uttar Pradesh), làng Thakur (khu vực Himalaya) và làng Nair (Kerala).

3. Vaishyas:

Vaishyas xếp hạng dưới kshatriyas, nhưng nằm trong phạm vi của varna cao về mặt nghi thức. Vaishyas chủ yếu tham gia vào nông nghiệp và thương mại bán lẻ. Một số nhóm Vaishya nổi tiếng đã thành lập kinh doanh nguyên khối thành công trên cả nước.

4. Shudras:

Chúng thuộc lớp thấp nhất trong xếp hạng varna. Họ chủ yếu tham gia vào việc trồng trọt, và trong một loạt các dịch vụ thủ công như nghề mộc, công việc kim loại và dệt giỏ. Tuy nhiên, họ bị tranh chấp từ một số đặc quyền nghi lễ. Hiện tại họ hình thành phần lớn dân số của đất nước.

5 diễn viên ở Ấn Độ là gì?

Có năm cấp độ khác nhau trong hệ thống đẳng cấp Ấn Độ:- Brahman, Kshatriya, Vaishya, Shrujra, và, Harijans.BRAHMAN, KSHATRIYA, VAISHYA, SHRUJRA, AND, HARIJANS.

Caste nào lớn nhất ở Ấn Độ?

Theo điều tra dân số của Ấn Độ, họ là đẳng cấp lớn thứ hai ở Odisha và chiếm hơn 16% dân số.... Gopal (đẳng cấp).

Caste nào là hàng đầu?

Nambudhri Brahmins là đỉnh của hệ thống phân cấp đẳng cấp và Pulayar ở mức thấp nhất.Theo hầu hết khách du lịch, Nairs được đặt bên dưới các vị vua và Brahmins trong hệ thống phân cấp đẳng cấp.Ambalavocosis được giữ giữa các Bà la môn và Nairs.Nambudhri Brahmins were top of the caste hierarchy and the Pulayar were at the lowest. According to most travelers, the Nairs were placed below the kings and the Brahmins in Caste hierarchy. The Ambalavasis were kept between the Brahmins and the Nairs.

5 ban nhạc rock hàng đầu là ai?

Các ban nhạc rock vĩ đại nhất mọi thời đại..
AC/DC.AC/DC là một trong những ban nhạc rock chưa bao giờ hết thời trang.....
Những hòn đá lăn.....
Súng 'n' hoa hồng.....
Nữ hoàng.....
Led Zeppelin.....
Eric Clapton.....
Pink Floyd.....

Ai là ban nhạc số 1 thế giới?

Top 10 ban nhạc hay nhất mọi thời đại.

Năm ban nhạc hàng đầu mọi thời đại là gì?

10 ban nhạc rock hay nhất từ trước đến nay..
Ban nhạc The Beatles.The Beatles chắc chắn là ban nhạc hay nhất và quan trọng nhất trong lịch sử nhạc rock, cũng như câu chuyện hấp dẫn nhất.....
Những hòn đá lăn.....
U2.....
Người chết biết ơn.....
Nhung dưới lòng đất.....
Led Zeppelin.....
Ramones.....
Pink Floyd ..

Có bao nhiêu ban nhạc ở Ấn Độ?

Ngày nay, các lực lượng vũ trang Ấn Độ có hơn 50 ban nhạc bằng đồng quân sự và 400 ban nhạc ống và quân đoàn trống.Một ban nhạc ba dịch vụ đề cập đến một ban nhạc quân sự của lực lượng vũ trang Ấn Độ chung biểu diễn cùng nhau như một đơn vị.more than 50 military brass bands and 400 pipe bands and corps of drums. A Tri-Services Band refers to a joint Indian Armed Forces military band that performs together as a unit.