Truyện tranh nơi nào đông ấm nơi nào hạ mát năm 2024

Chào mừng độc giả thân mến của NetTruyen, Nơi Nào Đông Ấm, Nơi Nào Hạ Mát là bộ truyện tranh hấp dẫn mà NettruyenCo.vn muốn mang đến cho các bạn. Đây là bộ truyện tranh nằm trong thể loại Comedy, Manhua, Romance, Shoujo trên website của chúng tôi.

Như các bạn đã biết, NetTruyenCo là website đọc truyện tranh với số lượng user gần như lớn nhất tại Việt Nam, chúng tôi luôn cố gắng cập nhật và tìm kiếm những bộ truyện mới nhất với đầy đủ thể loại như: Truyện tranh ngôn tình, truyện tranh xuyên không, truyện manhua, đam mỹ, cổ đại... Đọc truyện tranh online tại website NetTruyenCo sẽ giúp chúng tôi có kinh phí duy trì và phát triển để xây dựng cộng đồng lớn mạnh hơn.

Chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên. Chuyện kể Tịch Hi Thần vì muốn làm Giản An Kiệt thích mình đã bỏ ra 12 năm, cuối cùng cũng ôm được mỹ nhân về nhà. 12 năm thâm tình chờ đợi, 12 năm say đắm bảo vệ. Vì nụ cười của cô, anh đợi đã 12 năm rồi.

Chúc các bạn có những trải nghiệm thú vị và mới mẻ khi đọc bộ truyện Nơi Nào Đông Ấm, Nơi Nào Hạ Mát tại website NetTruyenCo. Chúng tôi rất sẵn lòng ghi nhận những đóng góp hoặc phản hồi về chất lượng webiste hay trải nghiệm của các bạn tại đây. Đừng ngại góp ý cho chúng tôi nhé!

Tịch Hi Thần, Giản An Kiệt, cuộc sống sau hôn nhân của họ là những câu chuyện đầy màu sắc còn chưa kể. Là buổi sáng thức giấc, mở mắt ra đã thấy người đó ở bên, là khi đi làm về muộn thấy ngôi nhà đã sáng đèn, có bóng dáng dịu dàng đang đợi; là lúc đi đâu cũng có người sóng vai bên cạnh, mãi mãi chẳng xa rời…

Với “Nơi Nào Đông Ấm, Nơi Nào Hạ Mát”, từng mẩu chuyện vụn vặn trong cuộc sống bình dị của họ được kể lại, là những tháng ngày ngọt ngào, cũng có những khoảnh khắc cãi vã, nhưng dù thế nào, họ vẫn bên nhau khi xuân qua hè tới, khi thu đi đông về. Từng mảnh ghép nhỏ nhoi cứ lần lượt hiện ra để hoàn thiện bức tranh gia đình hạnh phúc ấy: có anh và có cô.

***

Cố Tây Tước (Celine): Nữ – sinh năm 1986, quê Chiết Giang, hiện đang sống ở Hàng Châu, là tác giả của hệ thống văn học mạng Tấn Giang. (Trước đây ở Tứ Nguyệt Thiên)

Dân tộc: Hán

Nhóm máu: O

Quốc tịch: Trung Quốc

Sinh nhật: ngày 27.10.1986

Chòm sao: Chòm Bọ Cạp

Nghề nghiệp: Nhà văn

Những câu chuyện của Cố Tây Tước luôn được bạn đọc nhiệt tình đón nhận. Phải chăng vì đó không chỉ là câu chuyện của những nhân vật mà còn là biểu tượng tình yêu trong lòng nhiều người - một đời một kiếp một đôi mình.

Tác phẩm tiêu biểu:

  • Yêu Đúng Lúc, Gặp Đúng Người (2011)
  • Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Trên Cầu Lại Ngắm Em (2007) tên khác – Tràn đầy tình yêu dành cho anh
  • Ngập Tràn Yêu Thương
  • ​Anh Luôn Ở Bên Em
  • Gặp anh là điều tuyệt đẹp nhất (2010) – Tên xuất bản: Bức thư bị lãng quên
  • Nơi nào đông ấm (2008)
  • Nơi nào hạ mát (2009)
  • Cớ Sao Nói Không Yêu
  • Mây Che Mù Mịt Biết Là Đi Đâu
  • Thời Gian Có Anh, Kí Ức Thành Hoa
  • Kim tịch hà triêu – Đêm nay bao giờ sáng (2007)
  • Ngã đích triêu hoa tịch thập – Tôi nhặt cánh hoa tàn.

***

**Tên nam chính trong sách xb là Tịch Hy Thần nên trong bài rv sẽ dùng tên này nhé

Sáu năm trước, chỉ vì một hành động “vô thức” mà Giản An Kiệt đẩy mẹ kế - Thẩm Tinh Du đang mang thai ngã về phía cầu thang, đến khi ý thức hành động nguy hiểm đó cô muốn kéo bà ta lại thì đã không còn kịp. Sau đó, cháu trai Thẩm Tinh Du - Tịch Hy Thần chạy đến: “Rốt cuộc em đã làm cái gì thế?! Em đã làm gì dì thế hả?” và giáng cho cô một cái tát, tiếp nữa ngày hôm sau cô bị cha cô - ông Giản Chấn Lâm đưa đến Pháp du học.

Một mình cô đến Pháp sống cuộc sống bình lặng, đương nhiên nhiều lúc khiến cô cảm thấy vô vị nhưng đây có lẽ là cuộc sống thích hợp với cô nhất rồi. Nhưng một cuộc điện thoại từ mẹ cô - bà Lâm Ngọc Quyên đã “giúp” cô chấm dứt chuỗi ngày nhàm chán tại Pháp. Sáu năm quãng thời gian nói dài không dài, ngắn không ngắn, thời gian đó là đủ - đủ làm thay đổi mọi thứ.

Trở về người đầu tiên cô gặp lại là Tịch Hy Thần, nhìn thấy anh khiến cô nhớ mình là ai, lý do tại sao lại phải rời xa nơi này. Vì thế, cô không biết mình nên dùng thái độ gì để đối mặt với anh: là hận hay là thờ ờ như những người dưng không cần quan tâm đến.

Có lẽ bị sự sợ hãi và hận thù trong lòng che mờ mắt nên cô không nhận ra thái độ của anh đối với mình. Tịch Hy Thần chưa bao giờ ép buộc cô điều gì, cũng chưa từng muốn làm cô tổn thương, tất cả sự chân thành quan tâm của anh chỉ đổi được câu “Anh thật rỗi hơi”.

“Ngày Mười bảy tháng Ba, bầu trời trong xanh, cô ấy đã ngồi cả buổi chiều ở quảng trường Concorde, tôi không biết phải làm thế nào để nhắc nhở cô ấy là cô ấy cần phải uống thuốc, cô ấy bị cảm vẫn chưa khỏi, thuốc đau đầu của cô ấy bác sĩ không kê đơn cho nữa, bây giờ cô ấy tự ý uống thuốc ngủ… Những chuyện của cô ấy luôn khiến tôi lo lắng. Rất nhiều lần tôi tưởng tượng mình bước đến trước mặt cô ấy, nói với cô ấy rằng tôi tên là Tịch Hy Thần. Sau đó cô ấy quen biết tôi. Tôi chăm sóc cho cô ấy. ”

“Ngày Mười tám tháng Năm, trời mưa, tôi bắt đầu ghét thời tiết ở đây, cô ấy không mang ô, cô ấy không bao giờ biết chăm sóc bản thân mình. Hôm qua, cô ấy bị con dao nhỏ cứa vào tay phải, vết thương dài từ cổ tay đến ngón tay cái, rất sâu. Thời gian này, hành vi của cô ấy rất cực đoan… Tôi lo lắng, nhưng không thể làm gì được, tôi ước gì vết thương đó là ở trên người tôi, như vậy ít nhất… tôi cũng thấy đỡ đau hơn. ”