Thâm tàng bất lộ Review

Thâm tàng bất lộ Review

Tác giả: Thối Qua

Thể loại: Cổ đại, hoán đổi linh hồn, gia đấu, hài, sảng văn, HE

Số chương: 66 chương + 3 PN

Editor: Basic Needs

Link truyện: bit.ly/2UGYtVT

PASS: Có pass 5 chương cuối dưới dạng câu hỏi


Thối Qua có viết truyện có chi tiết xúc phạm Việt Nam. Tuy bộ này không có nhưng Gà sẽ không đọc tác phẩm nào khác của tác giả này nữa. Các bạn lưu ý nha!

Gà không nhớ tìm được bộ này hồi nào mà thấy trong list cũng lâu rồi nên lôi ra đọc thôi. Tranh thủ dọn hết đống truyện lưu hoài mà chưa chịu đọc để còn lưu truyện mới nữa. Tâm sự mỏng, cỡ này Gà bị sao sao ấy, lúc ở nhà rảnh thì không có hứng đọc mà tới khi đi làm lên văn phòng ngồi thì lại muốn đọc, không hiểu nổi. Thành ra cứ nhây bộ này hơn một tuần mới xong.

“Thâm tàng bất lộ” xoay xung quanh cô nàng Tống Sơ Chiêu. Nàng lớn lên nơi biên quan xa xôi, coi quân doanh là nhà hằng ngày làm bạn với tướng sĩ, đao kiếm. Người khác tập đi thì nàng đã tập cưỡi ngựa. Người khác học cầm đũa thì nàng đã biết giương cung. So nàng với những tiểu thư khuê các tinh thông cầm kì thi họa thật khác một trời một vực. Luận võ nghệ nàng hơn hẳn đám nam tử trong kinh thành. Không bị các quy tắc cứng nhắc của nữ huấn áp đặt, tính tình Tống Tam nương phóng khoáng, rộng lượng, lại không câu nệ tiểu tiết.

Con người nàng hoạt bát nhưng khi trở về kinh thành, Tống Sơ Chiêu phải chịu sự khắt khe, bắt bẻ của Tống gia (nhà nội) bởi những khúc mắc của đời trước. Tính nàng lạc quan, vô tư nhưng thật ra nàng lắm mưu giỏi đoán, tuỳ cơ ứng biến, dụ mọi người vào bẫy mà không ai biết, chẳng qua chỉ là lười đối phó với đám người cực phẩm này thôi. Cho đến khi nàng và Cố Ngũ lang hoán đổi linh hồn thì biết bao chuyện “gà bay chó sủa” đã xảy ra.

Cố Ngũ lang aka Cố Phong Giản là nhân vật phong vân khắp kinh thành. Do cơ thể yếu nhược nên Cố Ngũ lang luôn ở phủ Quốc công tịnh dưỡng, không thích xã giao với bên ngoài thế nhưng không ai là không nghe qua danh tiếng của hắn. Trong mắt trưởng bối, hắn là người thành thục, ngoan ngoãn, hiểu chuyện lại chăm học. Tài năng của Cố Phong Giản thật sự kinh người, kiến thức thâm sâu của hắn lợi hại đến mức mắng chửi người vừa văn nhã lại nham hiểm, làm người ta tức đến chết đi sống lại. Hiển nhiên có thể đảo lộn trắng đen, cho dù kẻ nào nổi lên xung đột với hắn thì chắc chắn kẻ đó là người sai.

Từ khi hắn và Tống Sơ Chiêu hoán đổi linh hồn thì dân chúng khắp kinh thành lại được chứng kiến những cảnh tượng xưa nay chưa từng xảy ra. Một “Cố Ngũ lang” cưỡi ngựa bắn cung siêu đẳng lại ngang nhiên đánh nhau đến mức kinh động cả Kim Ngộ Vệ. Một “Tống Tam nương” chỉ cần mở miệng là phun châu nhả ngọc, dùng văn thơ lai láng mà mắng chửi khiến đối phương không thể trả lời được câu nào.

Những tình huống khó đỡ cứ liên tục xảy ra tạo nên một bầu không khí vô cùng hài hước sảng khoái. Nhưng qua đó, tác giả đã gửi gắm không ít suy nghĩ về những quan niệm cuộc sống.

Rất nhiều chuyện vốn không phải là do nàng sai, mà sai vì nàng là con gái

Câu nói này của Cố Phong Giản nghe qua rất mâu thuẫn nhưng đó lại là luật bất thành văn của con người thời bấy giờ. Định kiến giới không hề mất đi mà vẫn còn tồn tại trong cả tư tưởng của con người hiện đại, bất chấp thực tế xã hội đã có nhiều thay đổi. Có bao giờ bạn đã bị mắng “Con gái sao mà ăn to nói lớn thế” hay là “Con gái con lứa đi đứng cho đàng hoàng coi” chưa? Sự bất bình đẳng ở phụ nữ vẫn luôn diễn ra xung quanh ta nhưng hầu hết mọi người đều coi đó là hiển nhiên.

Cũng giống như Tống Sơ Chiêu võ nghệ cao cường lại bị người đời dè bỉu là lỗ mãng nhưng khi nàng làm những hành động “lỗ mãng” đó dưới thân phận của Cố Phong Giản thì lại được tung hô, tán thưởng? Ngay cả bản thân nàng cũng cảm thấy làm Cố Ngũ lang thì cuộc sống rất tự do khoáng đạt. Chẳng phải chỉ vì nàng là nữ tử thôi sao. Nhưng Tống Tam nương rất may mắn khi người bên cạnh là Cố Ngũ Lang. Hắn không chỉ đồng cảm với thân phận của nàng mà còn tôn trọng, cổ vũ nàng làm những điều mình thích. Mặc dù lạnh lùng với người ngoài nhưng cách hắn quan tâm tới Tống Sơ Chiêu vô cùng tỉ mỉ lại dịu dàng. Mỗi một phân đoạn khi hai người ở cạnh nhau cứ làm mình phải cười tủm tỉm suốt thôi.

Gà rất thích tư tưởng của cả Tống Sơ Chiêu và Cố Phong Giản. Cả hai đều có những tư tưởng vượt khỏi quan niệm số đông thời đó. Gà nhớ nhất là đoạn Tống Sơ Chiêu cổ vũ Huyện chúa phải tin tưởng chính mình trước thì sẽ vượt lên giới hạn của bản thân. Còn rất nhiều những chi tiết như thế này trải dài xuyên suốt bộ truyện, mỗi lần cười xong thì sẽ lại ngẫm nghĩ được thêm một điều gì đó.

“Thâm tàng bất lộ” còn tập trung khai thác những khía cạnh về tình gia đình. Ấn tượng nhất là nhân vật Cố quốc công – một người cha thương con nhưng tình thế ép buộc mà phải dần dần đẩy con mình ra xa. Tình yêu thương của Cố Quốc công đối với Cố Phong Giản vô cùng mãnh liệt nhưng lại vì quá mức vụng về và nét mặt hà khắc trời sinh mà xảy ra biết bao hiểu lầm. Những phân đoạn ông cố gắng hòa giải với Cố Phong Giản làm mình vừa cảm động vừa buồn cười. Lại có hình ảnh Hạ lão gia, ông ngoại của Tống Sơ Chiêu cưng cháu gái như mạng. Mỗi lần ông ngoại với bà ngoại lên sàn diễn là cười không nhặt được mồm. Đương nhiên không thể thiếu Cố tứ lang, “con ghẻ” chính hiệu của Cố gia. Trừ Tống lão phu nhân cực phẩm ra thì dàn nhân vật phụ ai cũng có nét riêng thú vị hết. Riêng nhân vật Tống nhị nương thì Gà thấy tội hơn là ghét, bản thân nàng không xấu nhưng do sự giáo dục sai cách mà dẫn tới suy nghĩ lệch lạc.

Có một vài điểm Gà chưa hài lòng lắm. Thứ nhất là nam nữ chính đối mặt với sự hoán đổi linh hồn quá mức bình tĩnh. Theo lối thông thường thì phải tìm cách trở về thân thể nhưng ở đây hai người chỉ có bất ngờ chút xíu lúc đầu rồi thản nhiên chấp nhận điều đó và thích ứng cực kì nhanh. Bởi vậy nên chi tiết này không được hợp logic cho lắm. Thứ hai, dù là truyện ngôn tình nhưng những phân đoạn tình cảm trong truyện ít tới đáng thương luôn. Gà nghĩ ý đồ của tác giả là tập trung vào những khía cạnh khác nhưng mà vẫn cứ thấy thiếu thiếu. Thêm nữa là tới cuối cùng Gà vẫn chưa thấy nữ chính xác định được tình cảm thật sự của mình, là thiện cảm vì “sự hợp tác” bất đắc dĩ hay là tình yêu nam nữ. Tác giả miêu tả thêm tí nữa là được rồi. Thứ ba, chưa có cái kết rõ ràng cho một vài nhân vật, ví dụ như là Tống tướng quân, thấy ông tội tội sao ấy.

Về phần chuyển ngữ thì chủ nhà đã làm rất tốt. Vừa giữ được cái hài của truyện vừa không làm mất đi sự thâm thúy trong từng câu chữ. Tác giả dùng rất nhiều thơ văn mà editor đều chú thích rất rõ ràng lại dễ hiểu nữa. Truyện có pass mà siêu dễ luôn.

Kết luận lại là nếu bạn đang tìm một bộ truyện gia đấu gay gắt, âm mưu trùng trùng hay tình cảm dạt dào tràn lan thì đây không phải là sự lựa chọn thích hợp. Nhưng nếu bạn thích một bộ truyện nhẹ nhàng, vui tươi thì bạn có thể thử xem sao!

Tham khảo thêm review khác của Hội Nhiều Chữ (có spoil).

Thích art của bìa trên nhà editor nhưng lại thích màu bìa của HNC.