Tại sao dùng big mac làm đo

Chỉ số Big Mac có mặt Việt Nam

Nguyễn Vạn Phú

(TBKTSG Online) – Khi cửa hàng McDonald’s đầu tiên tại Việt Nam khai trương vào thứ Bảy (8-2) tuần này, ít nhất sẽ có một tờ báo kinh tế hàng đầu thế giới quan tâm theo dõi. Đó là tờ the Economist với chỉ số Big Mac nổi tiếng.

Cửa hàng McDonald's đầu tiên tại Việt Nam sẽ được mở ngày 8-2 tới tại số 2-6 Bis Điện Biên Phủ, phường Đa Kao, quận 1, TPHCM. Ảnh: Tuấn Linh

>>> Ngày 8-2, McDonald’s mở cửa hàng đầu tiên tại TPHCM

Trên bài báo cập nhật tình hình chỉ số Big Mac, là sản phẩm riêng của tờ báo này, vào đầu năm 2014, the Economist hứa hẹn ngay sau khi McDonald’s mở cửa hàng đầu tiên tại Việt Nam, họ sẽ cập nhật chỉ số này có bổ sung tiền đồng vào tháng tới.

Như mọi người đều biết bên cạnh tỷ giá chính thức nói lên giá trị tương quan giữa hai đồng tiền, sức mua thực tế của hai đồng tiền này chưa chắc đã như tỷ giá niêm yết đó. Ví dụ hiện nay 1 đô la Mỹ tương đương chừng 21.000 đồng nhưng một ổ bánh mì loại ngon ở Việt Nam có thể có giá 21.000 đồng trong khi ổ mì tương đương nếu mua ở Mỹ phải đến 5 đô la Mỹ. Từ đó mới có khái niệm ngang bằng sức mua (PPP) với giả định tỷ giá sẽ phải được điều chỉnh như thế nào đó để một rổ hàng hóa và dịch vụ sẽ có giá như nhau ở bất kỳ nơi nào trên thế giới.

Tờ the Economist đơn giản hóa vấn đề bằng cách rổ hàng hóa và dịch vụ này chỉ có một món duy nhất – đó là chiếc bánh mì hamburger của cửa hàng McDonald’s – thường được gọi là chiếc Big Mac, có nguyên liệu gần y như nhau ở nhiều địa điểm trên thế giới. Thu thập giá chiếc Big Mac ở các nước, the Economist tính ra chỉ số Big Mac cho từng nước để biết đồng tiền nước đó đang được định giá cao hay thấp so với mức chung. Ví dụ mua chiếc Big Mac ở Na Uy tốn 7,80 đô la Mỹ trong khi cũng chiếc Big Mac đó ở Mỹ có giá 4,62 đô la Mỹ. Tờ báo tạm thời kết luận: đồng krone của Na Uy bị định giá cao ít nhất là 70%!

Hiện nay thị trường tài chính thế giới đang rúng động vì chuyện Mỹ dần dần giảm bớt các biện pháp kích thích nền kinh tế, tức đảo ngược gói “nới lỏng định lượng” nhằm giữ lãi suất ở mức thấp kỷ lục để kích thích đầu tư và tiêu dùng. Nói là rúng động bởi khi Mỹ công bố quyết định giảm mua trái phiếu (giảm 10 tỉ đô la, còn 65 tỉ đô la/tháng), tức giảm lượng tiền tung ra thị trường, ngay lập tức đồng tiền nhiều nước chao đảo, có nơi giảm mạnh đến 10% trong một thời gian ngắn.

Dùng chỉ số Big Mac, tờ the Economist tính toán xem đồng tiền nước nào sẽ còn phải “điều chỉnh mạnh” trong thời gian tới. Brazil có vẻ dễ bị tác động nhất vì chiếc Big Mac ở đó có giá đến 5,25 đô la Mỹ, ý nói đồng real của nước này “cao giá” đến 13%. Đô la Úc thì sau khi đạt đỉnh cao và sụt mạnh trong năm 2013 nay “dưới giá” chừng 3%, ngược lại đô la Canada thì cũng “cao giá” đến 8% so với đồng euro có giá hơi cao, chừng 7%.

Dĩ nhiên chỉ số Big Mac dùng để giải trí là chính chứ không ai lấy đó làm thước đo để điều chỉnh tỷ giá. Hơn nữa như ý nghĩa thật sự của khái niệm PPP, sự chênh lệch sức mua của đồng tiền các nước luôn luôn tồn tại, ví dụ tiền công hớt tóc, làm đầu ở Việt Nam có lẽ sẽ còn luôn rẻ hơn tiền công hớt tóc, làm đầu ở Mỹ. Đã có nhận định cho rằng chênh lệch sức mua tương đương này ở Việt Nam đang giảm dần do lạm phát cao trong nhiều năm liền trong khi tỷ giá thay đổi chậm hơn.

Nhưng dù sao có thêm tiền đồng trong chỉ số Big Mac của the Economist cũng giúp chúng ta hình dung sức mua tiền đồng đang nằm ở đâu. Hãy chờ ngày McDonald’s công bố bảng giá Big Mac bằng tiền đồng xem sao.

Tại sao dùng big mac làm đo

Tại sao dùng big mac làm đo

Nguồn: “What the Big Mac index says about the dollar and the dong”, The Economist, 24/07/2021.

Biên dịch: Trần Hùng

Khi tạp chí The Economist giới thiệu chỉ số Big Mac của mình cách đây 35 năm, một chiếc bánh hamburger nổi tiếng của McDonald’s có giá chỉ 1,60 đô la ở Mỹ. Bây giờ nó có giá 5,65 đô la, theo giá trung bình ở bốn thành phố. Mức tăng giá này vượt xa so với lạm phát cùng kỳ.

Thật vậy, Mỹ, nơi khai sinh của Big Mac, là một trong những nơi đắt nhất để mua loại bánh này, theo so sánh của chúng tôi với hơn 70 quốc gia trên thế giới (xem biểu đồ). Ví dụ ở Việt Nam, chiếc bánh mì kẹp thịt này có giá 69.000 đồng. Mặc dù số tiền đó nghe có vẻ rất khủng khiếp, nhưng bạn có thể mua được rất nhiều tiền đồng bằng một đô la, và do đó, đồng đô la rất có giá trị ở Việt Nam. Bạn có thể mua 69.000 đồng chỉ với 3 đô la Mỹ trên thị trường ngoại hối. Và vì vậy, một chiếc Big Mac ở Việt Nam rẻ hơn 47% so với ở Mỹ.

Tại sao dùng big mac làm đo

Biết được điều này cũng hữu ích. Nhưng chỉ số này không nhằm mục đích hướng dẫn người mua hàng về bánh mì kẹp thịt mà là một hướng dẫn dễ hiểu về các loại tiền tệ. Về nguyên tắc, giá trị của một loại tiền tệ phải phản ánh sức mua của nó, theo học thuyết “sức mua tương đương”, một thuật ngữ do Gustav Cassel, một nhà kinh tế người Thụy Điển, đặt ra vào năm 1918. Vì 69.000 đồng và 5,65 đô la có sức mạnh ngang nhau trong việc mua một chiếc bánh mì kẹp thịt, chúng phải có giá trị tương đương. Việc bạn có thể mua được một chiếc burger với giá trị bằng tiền đồng thấp hơn 47% giá trị đồng đô la Mỹ cho thấy rằng tiền đồng Việt Nam đang bị định giá thấp.

Bộ Tài chính Hoa Kỳ chắc chắn là nghĩ như vậy. Hai lần một năm, cơ quan này báo cáo với Quốc hội về những quốc gia đang cố tình định giá thấp đồng tiền của mình để thúc đẩy xuất khẩu và giành lợi thế cạnh tranh. Hồi tháng 4, cơ quan này xác nhận rằng Việt Nam là một trong ba đối tác thương mại, cùng với Thụy Sĩ và Đài Loan, đang theo đuổi các hoạt động tiền tệ “có khả năng không công bằng”, dựa trên ba tiêu chí mà họ tự xác định. (Việt Nam có thặng dư thương mại “đáng kể” với Mỹ, thặng dư đối ngoại “lớn” với thế giới, và ngân hàng trung ương của nước này mua rất nhiều đô la Mỹ và các ngoại tệ khác.) Trong những tháng gần đây, Bộ Tài chính Mỹ đã ép Việt Nam khắc phục vấn đề này, một quá trình được gọi là “can dự nâng cao”.

Vào ngày 19 tháng 7, hai bên đã đạt được một thỏa thuận. Ngân hàng Nhà nước Việt Nam hứa sẽ không phá giá đồng tiền để giành lợi thế cạnh tranh. Họ cũng cho biết sẽ dần để tiền đồng dao động tự do hơn và sẽ công khai hơn về các biện pháp can thiệp vào thị trường tiền tệ. Nếu suôn sẻ, điều này sẽ giúp Việt Nam tránh được các mức thuế trừng phạt hoặc bất kỳ biện pháp “nâng cao” nào tương tự trong can dự giữa hai quốc gia.

Dù chỉ số Big Mac có vẻ góp phần vào khó khăn của Việt Nam, nhưng cần phải chỉ ra rằng việc các nước nghèo thường có vẻ rẻ so với các nước giàu trong các so sánh đơn giản về giá cả cũng là điều bình thường. Việt Nam không phải ngoại lệ. Giá của một chiếc bánh mì kẹp thịt phản ánh mức thu nhập GDP tính theo đầu người. (Đài Loan, một quốc gia khác trong “danh sách đen” của Bộ Tài chính Hoa Kỳ, là một trường hợp đặc biệt. Đài Loan vẫn rẻ một cách đáng ngạc nhiên, cho dù hòn đảo này đã trở nên rất thịnh vượng. Còn Thụy Sĩ thì đắt đỏ trên mọi phương diện.)

Chiếc bánh mì kẹp thịt rẻ nhất mà chúng ta có thể tìm thấy là ở Lebanon. Mặc dù giá của một Big Mac đã tăng mạnh lên 37.000 bảng Lebanon, nhưng đồng tiền này thậm chí còn mất giá nghiêm trọng hơn trên thị trường chợ đen, nơi 22.000 bảng mới mua được một đô la Mỹ.

Do đó, một chiếc Big Mac chỉ có giá tương đương 1,68 đô la. Một lý do khiến chiếc bánh có giá rẻ như vậy có thể là do các nhà nhập khẩu Lebanon có thể mua được một số nguyên liệu làm Big Mac với tỷ giá hối đoái tốt vì được trợ cấp. Chẳng hạn, họ có thể mua được lúa mì với tỉ giá 1.500 bảng một đô la, và các loại thực phẩm khác, bao gồm cả pho mát, với tỷ giá 3.900 bảng đổi 1 đô la. Sự hỗn loạn tiền tệ của Lebanon vừa là hệ quả, vừa là nguyên nhân của thảm họa kinh tế nước này. Ngay cả với một mức giá thấp giả tạo, mua được một chiếc Big Mac cũng là một niềm an ủi nho nhỏ.