Người đặc biệt review đam mỹ

Lăng Hà đã đi rất xa, hướng về nơi mặt trời chói chang tỏa nắng. Y đã lựa chọn hướng đi phía trước cho cuộc đời mình, tuyệt đối không trở lại con đường cũ. Y lấy chiếc hộp nhung trong túi ra, đeo chiếc nhẫn còn lại lên ngón áp út tay trái.

Giữa yêu hận tình thù, ân oán giang hồ và hạnh riêng phúc riêng, bạn sẽ lựa chọn như thế nào? Khi báo thù là lẽ sống duy nhất, là động lực vượt qua biết bao nhiêu hiểm cảnh và bao điều dơ bẩn, lại có một người đem đến muôn vàn ánh sáng, cùng bao ngọt ngào dịu dàng chưa từng có trong đời. Với Nghiêm Tiểu Đao, anh làm quân tử một đời, nhưng cũng chỉ mong có một lần không cần tỏ ra mạnh mẽ, có một ánh đèn chờ mình mỗi đêm để cuộc sống thôi không vô vị. Hai con người vô cùng đặc biệt và tài năng ấy, đã bị đối phương thu hút ngay từ ánh nhìn đầu tiên, nhưng con đường đi tới mãi mãi lại quá mịt mù. Lăng Hà tán thưởng và kính trọng một Tiểu Đao chính nhân quân tử, lại còn tinh tế dịu dàng, luôn cởi đi áo khoác nhuốm mùi thuốc lá khi gặp Lăng Hà, nhường cho Lăng Hà phòng ngủ chính để Lăng Hà có thể thoải mái đọc sách trước khi ngủ. Tiểu Đao thì “một lần gặp Lăng Hà, hắn cả đời gục ngã”, anh chịu đựng, bao dung cho tính cách khắc nghiệt của Lăng Hà, tình nguyện gánh vác những ân oán mà anh không hề liên quan. Thuộc tính công – thụ cực kỳ xuất sắc luôn mọi người, khi mà sắc đẹp của công xứng danh là hoa hậu trong các hoa hậu, chửi người thì hay hơn hát, trong tình cảm thì cực đoan nhưng rõ ràng là yêu chiều si mê người trong lòng tới hết thuốc chữa. Còn thụ của chúng ta thì đúng nghĩa “siêu cường”, cực kỳ nam tính, mạnh mẽ bảo vệ công (dù thật ra công không cần bảo vệ 😂), ảnh rất cưng công, cưng chiều cả trên giường luôn ☺️ Hương Tiểu Mạch viết truyện dí dỏm, duyên dáng, cảnh H không đụng tới mấy cái từ khó nói nào đó mà vẫn rất… ngon miệng (ngại quá ☺️), điều đáng tiếc duy nhất là sự dằn vặt của hai nhân vật ở đoạn giữa truyện, rất tốn thời gian và mệt mỏi, khiến người đọc muốn lái sang couple phụ cho rồi 😂 Nhưng sau giai đoạn đó thì truyện hay trở lại, cùng với bí mật thân thế của Lăng Hà và Tiểu Đao. Một câu chuyện đầy hấp dẫn cùng một tình yêu say đắm, phá vỡ những định kiến về công – thụ. Đứng trước tình yêu, không có vai trò, không có ai nhất định phải bảo vệ ai, vì tôi yêu em cũng nhiều như em yêu tôi 😘

2. Phương Hòe Ninh – Lật Đình (Không quen)

Đối với em, trong lòng anh còn ích kỷ hơn anh tưởng, anh chỉ muốn nhìn thấy em mỗi ngày, anh không có cách nào chịu được lại tách ra với em, cho nên…

Cho nên… xin em hãy luôn ở bên anh.

Có lẽ nhiều bạn sẽ như tôi, vô cùng hiểu lầm khi đọc văn án, tưởng tượng một câu chuyện oan gia khô khan và ngốc nghếch. Nào ngờ, “không quen” lại có nghĩa là lặng lẽ yêu, lặng lẽ cưng chiều đối phương 🙂 Một quyển sách vừa ngọt ngào vừa tinh tế, vừa có chút chua xót của quá khứ vừa có sự rạng rỡ của tương lai. Trên hết là một tình yêu đẹp rung động lòng người. Tôi đã không quá kỳ vọng để rồi phải sững sờ trước vẻ đẹp của tình yêu giữa Phương Hòe Ninh và Lật Đình. Là một tình yêu không hề nông cạn, yêu ngoại hình là một phần, nhưng phần lớn là bị cuốn hút bởi tài năng và tính tình của đối phương. Cho dù không có đoạn quá khứ kia, chẳng phải cũng vẫn tò mò lẫn thán phục vì sao người lại đa năng thần thánh đến thế? Cũng như, ánh mắt của Lật Đình rất kín đáo, nhưng tôi tin vào lúc Phương Hòe Ninh không hề biết, cậu đã từng nhìn anh bằng ánh mắt ngưỡng mộ. Hai đứa bề ngoài là không quen, nhưng cái kiểu lặng lẽ cập nhật phần mềm mỗi ngày như ngầm tán tỉnh nhau, tình muốn chết 😌 Tôi vô cùng thích kiểu yêu của Phương Hòe Ninh, yêu là xót xa, yêu là tỉ mỉ săn sóc, yêu là tôn trọng con người và lựa chọn của đối phương, yêu là trách nhiệm, là mạnh mẽ bảo vệ, là kiên định vững vàng, là nghĩ tới tương lai. Còn Lật Đình hoàn toàn là sự bất ngờ, con người gai góc sắc sảo, nhưng hóa ra lại mềm mại dịu dàng đến thế. Đủ mạnh mẽ để là chính mình, để không oán trách quá khứ “Anh không cần chịu trách nhiệm cho cuộc sống quá khứ của em”, đủ dịu dàng để luôn nấu bữa sáng cho Phương Hòe Ninh cho dù có mệt mỏi cỡ nào. Tình yêu của Lật Đình chôn rất sâu, chỉ có thể cảm nhận bằng chút phần pudding được thêm vào ly trà sữa, bằng những quả dâu ngon ngọt nhất lặng lẽ để lại trên bàn, bằng lần không tập trung tới nỗi nấu một bữa ăn không thể nào nát hơn chỉ vì lúc ấy Phương Hòe Ninh đột ngột đi xa, bằng sự chiều chuộng Phương Hòe Ninh mỗi lần thân mật. Nhưng như thế, cũng đủ rồi 🙂 Còn là một bất ngờ lớn mà tôi sẽ không tiết lộ, để bạn tự đọc ở phần cao trào. Nếu bạn vì văn án không ngọt ngào, vì điểm review có vẻ thấp, vì khúc đầu hơi chậm hơi lạnh nhạt, thì bạn sẽ bỏ lỡ một câu chuyện vô cùng đáng đọc đấy 😉

Sau khi có thời gian nghỉ trước khi qua học kỳ mới, tôi đã có thời gian viết review riêng cho truyện ở đây

3. Cố Yến – Yên Tuy Chi (Luật sư hạng nhất)

Đóa hoa hồng mùa đông tươi mới vẫn còn dính những giọt nước nhỏ bé óng ánh, phát sáng dưới ánh mặt trời, hương hoa mát lạnh quanh quẩn ở bên cạnh.

Rất giống cuộc sống mà hắn đã tưởng tượng vào rất nhiều năm trước.

Cực kỳ bình thản, cực kỳ yên ổn.

Truyện đặc biệt đẹp ở các mối quan hệ như là tình bạn, tình thân, sự chung tình và nhẫn nại của couple phụ, cái tâm của giới bác sĩ và luật sư. Còn thật ra, nếu bạn đọc nhiều romance của Mộc Tô Lí giống như tôi, thì bạn sẽ biết rằng, Cố Yến – Yên Tuy Chi chưa phải là couple ngọt ngào, thắm thiết nhất của nàng. Nhưng điều đó không có nghĩa là couple chính của chúng ta có một mối tình kém sắc, chỉ là mối tình ấy quá êm ái nên người đọc đã sớm đắm chìm trong bình an mất rồi ☺️ Yên Tuy Chi thích trêu chọc Cố Yến, còn Cố Yến nhịn không được cũng cà khịa lại, cứ thế là qua hết ngày 😂 Nhưng ai nào biết đó là mười năm yêu thầm của Cố Yến. Mãi cho tới về sau này, Cố Yến vẫn rất lặng lẽ khi yêu, vẫn hành động nhiều hơn là dùng lời nói. Nhưng đằng sau sự im lặng và lạnh lùng ấy, là một trái tim đầy dịu dàng. Ám ảnh với cái chết của người, sợ hoa tang, sợ màu đen tang tóc, cho tới khi người ngủ yên ổn bên cạnh mình mới thôi ám ảnh. Sẽ quản người từ chuyện ăn uống cho tới ngủ nghỉ, sẽ đòi nuôi người thêm hai trăm năm nữa, sẽ dịu dàng hôn lên đừng ngón tay người đầy trân trọng yêu thương, lên giường thì không thấy ngại nhưng xuống giường thì ngoan ngoãn nhận sai ☺️ Còn Yên Tuy Chi thì, aiza, chắc nhiều bạn sẽ thích kiểu thụ như thầy Yên lắm luôn, nhìn thì cà lơ phất phơ nhưng thật ra rất cưng Cố Yến. Tỉnh bơ gọi Cố Yến là “bạc hà tôi nuôi”, thấy Cố Yến không vui là lại tìm cách dỗ dành, mỗi lần làm chuyện sai là lại hôn Cố Yến để lấp liếm 😆 Nhưng lúc nào thấy thương Cố Yến quá là lại chủ động hôn một cái nha ☺️ Một người có vẻ ngoài ôn hòa dễ chịu như Yên Tuy Chi, thật ra không có nhiều xúc cảm buồn vui, cũng không hẳn là thiết tha với cuộc sống, lại để Cố Yến làm ngoại lệ duy nhất của mình 🙂

Anh không có chuyện gì không bỏ được, ngược lại có một người không bỏ được.

Anh biết người này sẽ khổ sở, cho nên mới mở mắt nhìn một chút, bởi vì anh thật sự không nỡ.

4. Hạ Khôn – Khâu Y Dã (Mùa xuân hoang dã)

Có thể đợi được em, bao nhiêu thời gian đều đáng giá.

Một tổng tài có đam mê kỳ lạ – thích bao dưỡng những ảnh đế thông minh. Một minh tinh không thiếu tiền, đầy tài năng nhưng lại không ham làm ảnh đế, ký hợp đồng bao dưỡng với tổng tài chỉ vì muốn lăn giường 😆😆😆 Một sự khởi đầu buồn cười lại kết thúc trong đau đớn và nước mắt, may mà vẫn là happy ending. Ồ tôi nói cho thảm thương vậy thôi, chỉ ngược đoạn cuối xíu thôi nha mọi người, phần lớn truyện đều ngọt ngào ☺️ Tổng tài yêu vô thì IQ EQ gì cũng mất, chỉ có thân dưới là thành thật 😆😆😆 Nhưng ảnh cưng lắm, rất bám người, nói chuyện thì toàn là mật ngọt. Trước khi yêu thì kiêu ngạo bá đạo mà yêu rồi thì ngồi nhớ nhung chờ đợi, chỉ sợ người yêu giận mình thôi ☺️ May mà người yêu của ảnh EQ cao ngất, chả bao giờ hiểu lầm, luôn thương ảnh, hiểu ảnh. Đứng trước tình nhân cũ của Hạ Khôn, Khâu Y Dã bình tĩnh tự tin, đem chân tình đổi lấy chân tình. Sau cùng thì, cho dù họ có là diễn viên tài năng, hay tổng tài bá đạo, thì khi yêu cũng chỉ như những người bình thường, cũng sợ hãi, cũng ghen tuông, cũng khát khao hạnh phúc, thậm chí họ còn trắc trở hơn những người bình thường vì không có nhiều thời gian cho nhau. Cuộc đời không mong cầu đi tới đỉnh cao nhân sinh, đứng trước hiểm nguy vẫn giữ vững tỉnh táo, chỉ mong từ nay về sau bình an bên nhau ❤️

Nếu bạn hứng thú và muốn hiểu rõ hơn thì review riêng của mình ở đây

5. Trang Lân – Quan Lan (Quý ngài định kiến)

Tôi sợ chờ lâu quá, anh sẽ là của người khác.

Tôi đã đợi nhiều năm thế rồi, chỉ đợi một mình cậu thôi.

Trời ơi, vì sao lại có một quyển đam mỹ duyên dáng như thế này? Hài duyên không lố, nhưng khiến người đọc tủm tỉm từ đầu tới cuối, chưa kể là truyện còn được edit bởi một trong những editor xịn xò nhất – Red de Ed. Nhưng đằng sau đó lại là những xúc cảm sâu lắng, những trăn trở băn khoăn về cuộc đời, về đam mê, về khát vọng hạnh phúc. Những quan hệ trong truyện cực kỳ đẹp, từ tình bạn bất ngờ giữa Quan Lan và Trần Cẩm tới mối tình đơn phương của Châu Tuấn Trác với Quan Lan, chờ đợi nhiều năm nhưng người không động lòng thì biết làm thế nào, rồi mối tình si của Dương Bội Thanh với Trần Cẩm, yêu không bỏ được nhưng học cách yêu nhau, hiểu nhau lại cần một cái đầu lạnh bên cạnh trái tim nóng 🙂 Và cuối cùng là Trang Lân của chúng ta, với những hiểu lầm buồn cười và trí tưởng tượng bay cao bay xa về cuộc sống drama của Quan Lan. Thế nhưng chỉ trong một khoảnh khắc trái tim bỗng rung động, bỗng nhận ra người kia đẹp tới nao lòng. Thế là ghen tuông với “dàn hậu cung” của người ta, tức giận vì mình chỉ là kẻ quét rác ngoài cung, người ta còn chả thèm nguyên tắc ngầm với mình, cưng dễ sợ 😄 Tình yêu của họ còn là sự trân trọng cảm xúc của đối phương, chỉ mong người thoải mái không gượng ép khi bên cạnh mình, cũng là tinh thần trách nhiệm, đã lên giường thì không thể chỉ là chơi đùa, lời yêu nói ra là lời cam kết một đời. Tôi không còn lời nào hơn là đề cử bạn đọc quyển này 🥰🥰🥰

6. Lục Nghiệp Chinh – Trình Triển Tâm (Chó săn)

Tích tắc ấy Tề Khung bỗng muốn hỏi Trình Tâm, rốt cuộc cậu yêu thương người ấy bao nhiêu, mới có thể trông như chìm trong hũ mật, như chưa từng mảy may trải qua khổ sở, chưa từng phải tổn thương.

Đây là một câu chuyện chữa lành ấm áp và ngọt ngào. Lục Nghiệp Chinh cục cằn, ăn nói thiếu đánh nhưng thật ra là đối xử rất tốt với Trình Triển Tâm. Vì thế, một Trình Triển Tâm yếu đuối, không dám phản kháng bạo lực từ đầu đã không hiểu sai Lục Nghiệp Chinh, cũng sẽ xù lông lên nếu người khác cố tình đụng tới Lục Nghiệp Chinh. Cậu đã sống rất lâu trong bóng đêm, ý chí và tinh thần đều tuyệt vọng, nhưng chỉ cần bên cạnh Lục Nghiệp Chinh, cậu lại có thể bước qua nỗi đau, mang theo khát vọng sống mãnh liệt. Trình Triển Tâm rất dịu dàng, rất chiều chuộng Lục Nghiệp Chinh, nhưng lại rất kiên định với một tương lai có nhau. Lục Nghiệp Chinh thì rất cưng luôn, ảnh kiêu ngạo bá đạo, ghen tuông thì cũng hơi mất não nhưng rồi sau đó lại rất bao dung. Hiểu lầm Trình Triển Tâm lên giường với Tề Khung nhưng cũng không chỉ trích, còn đi dằn mặt “tình địch” rất là ngầu ☺️ Tôi cảm thấy H của truyện cực kỳ đẹp, bởi lẽ Trình Triển Tâm cứ sợ Lục Nghiệp Chinh chê mình, nhưng dù là thân thể hay trái tim thì cậu cũng chỉ dành phần tinh khiết duy nhất cho Lục Nghiệp Chinh, còn Lục Nghiệp Chinh thì yêu người tới mê muội, muốn người, bảo vệ người còn chưa đủ, ai thèm quan tâm tới những điều bịa đặt kia.