Cho bao nhiêu giấu yêu đầu giờ vụt tan

Bài hát: Nơi Tình Yêu Kết Thúc () Ca sĩ: Various Artists Vẫn một nốt nhạc vẫn một câu chuyện che giấu dòng lệ tuôn Vẫn là bài hát như cuốn tiểu thuyết hy vọng sẽ đốt cháy nỗi buồn Một chút tàn tro quay về nơi đó hay sẽ vứt cùng với gió Tình yêu là thứ không đáng quan trọng em sẵn sàng lấy lại và đem cho Đem cho một người khác ddể đánh đổi ảo vọng lạc lối trong giàu sang Khẽ gật đầu cười nhạt đặt câu nghi vấn Là tại sao đối với anh em lại phũ phàng Gió yếu mà... Không thể đủ sức đẩy đưa con thuyền đến bờ hạnh phúc đầy khang trang Anh đã sai khi yêu một ai mà chỉ nhìn nhận trên khuôn mặt Còn những gì nó vẫn đang diễn ra cứ sâu Trong tim thì làm sao có thể cảm nhận bằng ánh mắt Giếng nước có sâu phải đợi nước trong mới có thể nhìn thấy đáy Ai mà lấy thước để đo lòng người đổi Thay thay đổi một cách bất thường vậy Biết là vô vọng mà sao cứ chờ... Chờ người quay lại chắp vá hạnh phúc thực chất chỉ còn trong mơ If i have a chance when the time goes back Love you one more time will i get enough courage. Màn đêm dần buông xuống Lối đi chỉ còn mình anh Vẫn cô đơn mình anh Độc bước cùng với nỗi đau Vùi chôn đi bao... Bao nhiêu kỷ niệm ngày đó Hết rồi... người ơi đã hết thật rồi! Em nói chúng ta chia tay khi đôi tay anh còn chưa được nắm Bởi vì yêu xa nên anh sẽ đợi dù biết là khoảng cách hàng trăm Bức ảnh hai ta bên nhau với em chắc nó đã cũ Mỗi khi nhớ em anh vẫn lấy nó ra xem vì Biết chưa bao giờ đủ chưa đủ để nói rằng Xa em anh vẫn nhớ chưa đủ nói rằng yêu em ước gì việc đó chỉ là mơ Một mớ hỗn độn đè nặng lên thân xác hao mòn của anh đây Chìm vào khói thuốc chìm vào đêm đen bao quanh thân xác anh bao ngày Là thằng con trai mà thằng nào khi yêu không lo lắng mọi thứ Chỉ vì lo cho em anh không mật ngọt như người ta điều đó em biết chứ Nếu em hiền lành nếu em nghe anh thì việc gì phải ghen tuông Dù biết em có nhiều người theo đuổi Nhưng xa em thật lòng anh không muốn Xa mặt cách lòng điều đó với anh chưa bao giờ là đúng À lỗi tại anh.! Chính anh chưa ra được ý kiến chung Tình yêu sẽ không kết thúc nếu nghĩ là hai ta vẫn còn nhau Và tình anh cũng vậy cũng biết buồn! ...cũng biết đau!!! Tình nồng khi xưa ta trao giờ đã xa Lòng chợt thấy xót khi em phải bước đi Giờ em xóa trong tim biết bao lời nói yêu Trái tim em đã lạnh khô buốt giá Đã khiến cho anh về nơi chốn nào Còn lại đây những ký ức vùi nơi bình yên. Vậy là tình yêu của mình kết thúc... Phải không em nước mắt đã hết cho câu Chuyện buồn của hai chúng ta anh cũng đã khác Chẳng còn buồn... chẳng còn đau... chẳng còn nhiều xót xa...! Anh nói dối đó, thật Ra anh đang đau lắm khi hai mảnh ghép tình yêu cứ chia ra Làm sao anh chịu đựng được đây vì sao ta Cứ phải xa nhau khi anh đã cố gắng chắp vá Em đã hết yêu?...Ừ, em không cần nói đâu Em hãy im lặng và cứ bước đi, anh hiểu mà...! Anh không thể nào cho em một tương Lai, anh biết như vậy nên anh phải dừng lại Thêm một lần nữa anh biết đã mất em, thêm một lần Nữa nước mắt rơi trong đêm! Sự thật là anh muốn nói rất cần em, sự thật bây giờ anh đã mất dần em Vào cái thời điểm em buông tay anh và quay lưng đi mất Sao em không chịu quay lại nhìn anh một Lần cuối em có nghe được những tiếng nấc Hãy để cảm giác đau đớn đó em hãy để mình anh nếm trải Anh sẽ yêu em theo cách đặt em vào nơi quá khứ... anh xếp lại! Tình yêu kia tan theo những hạt mưa buốt giá Bởi vì ngày qua em đã không yêu anh thật lòng Từng giọt nước mắt khẽ rơi lắng nghe đêm buồn Tại vì sao anh không thể quên được người? Mưa thôi đừng rơi hành hạ con tim ta thêm tội Thôi em đừng tới để rồi phũ phàng quay đi trong đêm tối Nước mắt thành mưa bỏ qua ngày xưa quên đi lời người đã hứa Nỗi đau cùng nửa bên trong ẩn chứa thầm lặng nấp sau cánh cửa Một lối em đi hàng ngàn ngã rẽ nó không cho phép em chọn Hãy nhớ đến anh một ngày nào đó trước cửa nhà em anh đón Khi em đã lớn màu sắc cuộc sống đẩy đưa đầu độc tâm trí em tôi Gánh nặng chưa vơi lạc lõng với giọt nước mắt trên môi Khóc đi em khóc tiếp đi em...! Ngã vào vai anh khi nó bỏ em Hãy cứ thoái mái để nước mắt rơi Tựa vào vai anh khi nó chưa tới Nước mắt trên môi... Mặn đắng lòng tôi khi mà em quên lời Giấu sau tim anh... Một trái tim hoá đá anh đã chai sạn quá nhiều với vết thương mới Em vui bên nó và người xin lỗi đó là anh Hai sự khác biệt mâu thuẫn với nhau giữa nó và anh... Khi em bên nó em có thương anh không? Khuôn mặt lạnh nhạt, lời lẽ đau thương nói lên tất cả em đã quên được anh. Khi yêu thương xưa đã lỡ cứ để mặc anh bơ vơ trong nỗi nhớ Mọi điều buồn đau nơi anh xin giữ lấy ...riêng anh mà thôi! Dặn lòng phải quên đi thôi câu yêu thương anh xin đành chốn giấu Chợt buồn gọi bên tai, một mùa đông anh không có em. Anh đã nói là anh sẽ làm nhưng không phải là ngay lúc này Vì thật sự anh chưa quên được anh vẫn đang say trong hạnh phúc ấy Chắc là do anh thay đổi không quan tâm em như khi trước Hay anh không biết cách trân trọng để bây giờ bơ vơ hàng mi ướt Công việc anh không ổn định... tiền lương chẳng đủ nuôi ai Đêm về chỉ làm bạn cùng thuốc nhằm chỉ để nỗi đau nguôi ngoai Đành ngậm ngùi nhìn em bước đi vì anh chỉ là thằng bất tài Nén cơn đau vào tận sâu đáy lòng chỉ mình anh nhận lấy thất bại Bản nhạc buồn... mang tên em, anh không viết thêm một lần nữa đâu Đặt bút viết... xong lại xóa, không hoàn chỉnh dù là chỉ nửa câu Cám ơn em... đến bên anh, mang cho anh những ngày tháng ngọt ngào Anh xin lỗi vì đã không trân trọng để Bây giờ nhận lấy mặt trái của ngọt ngào Đường đời đã định đành đối đầu đón đau đớn Đêm đến đầu điên đảo đi đâu đổi đời được đây Nhung nhớ người nơi nao nằm ngủ nhưng nghẹn ngào Ngắm nhìn người ngơ ngẩn nơi nao nguôi nỗi nhớ!? Níu kéo làm gì khi hai ta cũng đã chia ly Nước mắt lăn trên mi em cũng không muốn đôi ta phải như thế này Tại vì sao... không thể ở bên cạnh nhau như mình ước mong Xóa hết yêu thương kia ký ức xưa ngày nào đã phai nhòa! Mở trang nhật ký ngày hôm qua hai mươi bốn tây tháng mười hai Trang nhật ký vẫn còn đọng lại Những cái giọt nước mắt đau khổ chia tay Khẽ gượng cười... tim lại nhói... lắng nghe tiếng mưa rơi Căn phòng ngày nào giờ vắng bóng em cứ như ngày trước chưa từng tới Anh ghét cảm giác này lắm mặc dù anh vẫn phải chịu đựng Không biết ngày mai là trời lại nắng hay là mưa gió vẫn không ngưng Mùa đông năm nay trở nên lạnh nhạt kể từ lúc người cất bước ra đi Suy nghĩ cho cùng thì anh vẫn là cái thằng làm nhạc trong tự kỷ Không biết ở phương trời đó em có hạnh phúc như em đã từng mơ Anh vẫn mong là nụ cười trên môi em như cành hoa hồng vẫn nở Thật sự thì anh đã đánh mất em mất luôn những ngày ta hạnh phúc Bởi vì anh chỉ là một thằng tồi chỉ biết buông tay rồi cầu chúc Món quà cuối cùng là một bài hát anh viết dành tặng riêng em Anh xin lỗi em vì tình yêu này thật sự nó quá yếu kém Cứ quay mặt đi... rồi bỏ mặt anh như ngày trước Anh sẽ không sao em yên tâm đi cảm ơn ngày qua ta cùng bước. Đôi bàn tay em không còn nắm và bên cạnh anh như những ngày xưa Là khi đó tình yêu của em đã không còn nữa... Rồi nỗi cô đơn theo anh năm tháng tìm về trong những đêm thâu Chỉ mong em nơi nao luôn được hạnh phúc bên người. Đặt bước chân lên con phố nơi ký ức vẫn còn đây Mọi thứ còn quen thuộc nhưng tìm anh ta nào thấy Rồi cơn gió lại chợt qua cái lạnh ngày đông như siết chết tâm hồn ta Ta cho anh hạnh phúc còn anh để lại niềm đau rồi quay bước về chốn lạ Đôi mi đôi môi ta không còn cảm giác tan chảy vì nỗi đau Chắc có lẽ vì vết thương quá lớn đã lấy đi cảm giác nơi ta rồi sao Ta mong sao con đường anh đi luôn có những màu hồng Vì ta không thể bên anh không thể cùng anh bước tiếp quảng đường rộng Ta mệt mỏi vì nỗi đau kia không dứt cố xóa rồi lại hiện Còn anh chắc có lẽ đâu biết bộ phim đó ta phải diễn Cười trong niềm đau ₫ể quên quá khứ ngày ta tìm nhau Ta muốn lặng im để giấc ngủ kia chìm sâu nhưng... Đâu đó vẫn khúc ca anh ru lại hiện về giày Vò thân xác dù ta cố gắng bước khỏi cơn ngủ mê. Vì tình yêu kia hôm nay đã hết xin anh hãy thứ tha cho em hỡi ngưỡi Anh đừng cố chấp... chỉ thêm đau lòng Và ngày sau... mong người hãy... quên đi và Hạnh phúc bên một ai có thể thay thế em. Đồi hoa mặt trời của hai ta thì hôm nay cũng không còn nữa Nơi tình yêu mà ta bắt đầu cũng là kết thúc trong một chiều mưa Kịch bản cũ em viết lần hai bắt buộc chính anh là người phải diễn Lại đảm nhận vai người thế vai rồi cứ diễn như là thằng điên Vui lắm có phải không em?...ừ thì lụy, anh biết chứ Đâu cần thiết diện nhiều lý do để rồi chia tay có gì tiếc chứ Chỉ là chữ nghèo thôi mà em dù ngàn năm sau thì nó vẫn vậy Còn đối với em tham phú phụ bần dù yêu thêm ai thì tình cũng vậy Anh không giống như tình mới của em tay ga, du lịch, rước em hàng ngày Họ yêu em bằng thứ vật chất anh chỉ biết nhìn khóe mắt thêm cay Nhiều khi anh tự nhủ lòng nhìn lại bản thân mày đi thằng ngốc Cơm ngày ba bữa mày còn lo chưa xong ừ là con trai thôi cũng đừng khóc Khi anh không phải là nghệ sĩ mang tình cảm này vào vần thơ Anh không phải người em yêu nhất nhưng cuối con đường anh vẫn đứng chờ Chờ người, rồi em qua ta... rồi người xa ta trong lặng lẽ Giai điệu buồn cũng chỉ mình anh đâu cần ai đến cùng lắng nghe đâu. Ghé nơi xưa... đã từng trao bao kỷ niệm đó Sao giờ đây... mình anh đi dạo phố Một cơn gió cuốn ngang đây sao lòng anh bỗng chợt nhớ Trái tim buồn giá băng ngày em bước! Lời chia tay thật quá đơn giản với ai đó muốn buông tay Trăm ngàn lý do một lời cuối á chỉ vì muốn đổi thay Em đã có ai đó hiện rõ tư cách không cần anh Ừ có cũng được mất đi chẳng sao còn ai đó luôn bên cạnh Anh đúng là một thằng khờ đã cố làm ngơ thời gian qua Chỉ vì yêu em nên anh mặc kệ nhìn em bên người ta Còn đối với anh là trốn tránh chẳng muốn đối diện với nỗi đau Và người đến sau giờ chiếm mất đi vị trí anh của ngày nào Đúng là thằng bất lực chỉ biết nhìn em bước ra đi Vì thời gian qua anh đã cố chấp nhận sống không cần lý trí Chỉ vì muốn có được em không muốn đôi ta phải chia xa Nhưng rồi thời gian trả lời tất cả em giờ là của người ta Những thứ không thuộc về mình dù cố gượng ép vẫn mất đi Giọt nước tràn ly thì phải chấp nhận cố sống tốt đừng đau vì Tương lai còn dài ở phía trước còn lắm hạnh phúc đang chờ ta Đừng cố lụy vương vào những nỗi đau, thôi chào em...(người đã xa)!!! Đành buông tay em ra một lần, một lần để anh không quên em cả đời Ngày chia ly con tim đau rã rời chợt nước mắt rơi anh vẫn còn yêu Người ơi anh mong em sẽ hạnh phúc khi Bên ai đó... dù trái tim anh vẫn yêu người!!! Kết thúc là sự khởi đầu hay để lại dằn vặt cho nhau Người ra đi thì có hạnh phúc còn người ở lại sẽ ra sao Em tưởng sẽ dễ dàng quên sao, ngọt ngào đôi ta từng bên nhau Sự thật bây giờ thì cũng đã trả lời cố quên lại khiến mình thêm đau Noel mọi năm anh thật ấm áp vì khi có em ở kề bên Lúc ta nắm thật chặt đôi tay hẹn ước anh vẫn chưa hề quên Đã từng nghĩ mình thật may mắn khi thế gian này anh có em Đến cuối cùng thì vẫn tay trắng tim em đã xóa đi cái tên Mùa đông năm nay không còn ai cùng anh dạo bước trên phố vắng Mùa đông năm nay lại đẫm nước mắt hi vọng vụt tắt không ánh nắng Chiếc áo len mà anh tự làm bây giờ thì ai sẽ mặc đây? Và còn lời hứa sẽ mãi bên anh thì khi nào mới thành sự thật đây? Cầu xin ơn trên hãy ban phước lành cho người con yêu luôn bình yên Con đường hạnh phúc con nhường cô ấy luôn được niềm vui trong tình duyên Còn anh vẫn thế... vẫn yêu em... vẫn lặng lẽ giữa phố đông Anh vẫn tìm em hoặc trong vô thức tìm lại ký ức những ngày đông. Màn đêm dần buông xuống lối đi chỉ còn mình anh Vẫn cô đơn mình anh độc bước cùng với nỗi đau Vùi chôn đi bao... bao nhiêu kỷ niệm ngày đó Hết rồi... người ơi đã hết thật rồi!!! Là người yêu đó, nhưng mà đã cũ lắm rồi ha Đoạn đường tuy dài nhưng không nắm được bất lực dể hiểu thôi đời mà Ta không thể nắm tay một ai nếu như người đó thấy quá sức Và anh lúc này không em cũng thế tự biết nên bước tới điểm dừng Hai lần nối lại cũng đứt ra vì không xứng đáng là cả Cách yêu anh chọn với em là sai đúng hông... thôi hiểu mà Thì giờ chia tay anh sẽ cười chia tay đâu đáng để phải nhớ Và anh cũng đã quên một người lâu nay vẫn nghĩ chỉ là mơ Học cách để quên liệu có khó khi phía trùng khơi là cơn gió Ranh giới thời gian liệu có cho như một cơn mê rồi sẽ từ bỏ Mọi thứ một cách thật mau để bao nỗi đau không còn khóc Trách cứ được gì vì sao nhạt màu như thế thằng khờ có chờ trông Và ngày mai liệu nếu, anh được gặp lại người mình thương Trông thấy nắm tay hạnh phúc của em thì liệu sẽ phải gượng hay Dễ dàng xóa tên đi chúc em hạnh phúc như chưa có Đó là cách anh chọn và nơi đó em sẽ có... được tự do. Tình yêu khi xưa ta trao giờ đã xa Lòng chợt thấy xót khi em phải bước đi Giờ em xóa trong tim biết bao lời nói yêu! Trái tim em đã lạnh khô buốt giá đã khiến cho anh về nơi chốn nào Còn lại đây những ký ức vùi nơi bình yên! Đưa tay lên che nhẹ tiếng nấc trong cái ngày nắng chói chang Liệu rằng khi chia tay rồi ngày mai đó ánh mặt trời sẽ còn rạng Biết là sau khi gió cuốn lá bay qua rồi mùa thu hôm ấy Giờ là ngày đông lạnh lẽo gỡ bỏ đôi bàn tay này Hai bốn một hai ngày ta xa nhau không biết nói gì ngoài xin lỗi Cầm chiếc điện thoại đọc lại tin nhắn chỉ muốn vứt nó đi thôi Giọt nước tràn ly lệ hoen bờ mi vẫy tay chào người đi Biết làm sao khi... con tim này đã không thắng nổi lý trí Bởi vì ta đang tìm hai chữ hạnh phúc và niềm tin Nhưng người đưa ta nhận lấy niềm đau nước mắt rơi một mình Nếu như ngày đó... là người đứng chờ ta nơi trước cửa Thì ngày hôm nay là ta chờ người dưới những cơn mưa Sẽ có lúc... một con người làm bạn thay đổi đi tất cả Nhưng sẽ có lúc từ cần tất cả sẽ trở thành không cần gì cả Sẽ có lúc... một con người làm bạn thay đổi đi tất cả Nhưng sẽ có lúc từ cần tất cả sẽ trở thành không cần gì cả. Tình yêu kia tan theo những hạt mưa buốt giá Bởi vì ngày qua em đã không yêu anh thật lòng Từng giọt nước mắt khẽ rơi lắng nghe đêm buồn Tại vì sao... anh không thể quên được người? Ver cuối: Anh chắc chắn là em còn nhớ, nhớ rất rõ về nơi này Dấu chấm em đè lên vai anh gánh hai chữ kết thúc cũng từ đây Nơi đôi bàn tay chia làm hai, nơi đầy bóng người nhưng không còn ai... Nơi những câu hỏi anh luôn thắc mắc thật ra hôm ấy em là ai? Có phải em là người hôm trước mang điều ước cho anh buồn? Liệu có phải em là người hôm trước đã bước bên anh không hề phân vân? Nhưng hôm nay thì sao hả em nghĩ anh không đau hả? Vết cắt anh ngày càng lớn khi những kỷ niệm về anh em trao trả Nhanh thôi... anh sẽ bước khỏi cuộc đời em Cũng như cái cách em bước đến và tạo khoảng trống trong đời anh Với những lời hứa em chưa thực hiện anh tin vào đó và trông chờ Bất chợt đứng lặng sau một quá trình là một câu nói anh không ngờ Thôi ta chia tay... đơn giản như thế ta chia tay! Buông thả lời nói như đang buộc miệng và em cũng chẳng hề thu lại Anh sẽ ghi nhớ nơi chính xác tình yêu hai ta đã ngã gục Đúng là nơi đây tình yêu bắt đầu và cũng là nơi hai ta kết thúc!!! Níu kéo làm gì khi hai ta cũng đã chia ly Nước mắt lăn trên mi, em cũng không muốn đôi ta phải như thế này Tại vì sao không thể ở bên cạnh nhau như mình ước mong Xóa hết yêu thương kia, ký ức xưa ngày nao đã phai nhòa. Khi yêu thương xưa đã lỡ cứ để mặc anh bơ vơ trong nỗi nhớ Mọi điều buồn đau nay anh xin giữ lấy riêng anh mà thôi Dặn lòng phải quên đi môi hôn ngày nào gượng cười nhìn em lần cuối Xót xa, anh bỏ lại ngày hôm qua... Yêu thương nhạt phai thì thôi đành chôn kín Mang theo lẻ loi anh phải đi đi thật xa để Thấy em an tâm bước đi em vui với ai Trong anh xin giữ những kỷ niệm dù đôi khi em đã quên rồi Một nụ cười trên môi, chúc em yên vui bên người...!!! . .-.-.-.END.-.-.-. .

Writer(s): Kindya