Bộ bộ sinh liên là gì năm 2024

…Năm xưa sau khi Tổ Đề hiến thân tế Hỗn-Độn, hơi thở thiêng ngài để lại hóa thành một hạt giống sen đỏ. Chiêu Hi y lời Tổ Đề căn dặn, hộ tống hạt giống sen đỏ nọ lên Chín-Tầng-Trời, đích thân giao lại cho thượng thần Mặc Uyên.

Khi trù hoạch chuyện hạt sen đỏ, hai vị nữ thần suy nghĩ kể cũng chu đáo, cho rằng miễn bảo với Mặc Uyên ấy là chúa hoa của kỉ thần mới do Thiếu Quán chấp nhận hồn phi phách tán để đổi lại cho ngài, ngài khắc sẽ trân trọng nó, hậu đãi nó.

Thế nhưng với Mặc Uyên, giá như không phải vì lưu lại hạt giống sen đỏ nọ, Thiếu Quán làm gì đến nỗi xác tiên cũng chẳng chừa lại? Vì thế căm ghét hạt sen đỏ thậm tệ, thuận tay quẳng nó lại Nam-Hoang, từ đó không còn ngó ngàng gì đến.

May thay có đứa bé do Mặc Uyên nhặt về nuôi nấng là Lệnh Vũ ghi nhớ những lời Chiêu Hi nói, sinh lòng trắc ẩn, thỉnh thoảng lấy nước suối thiêng từ gò Côn-Luân tưới tắm cho, nhờ thế hạt sen nọ mới sống sót được.

Khi Ân Lâm biết chuyện tao ngộ của hạt sen nọ, đã là mấy nghìn năm về sau. Bấy giờ Mặc Uyên mất tích đã lâu, đất trời cũng đã trải phen dâu bể, hạt giống sen đỏ lâu không có ai chăm sóc, lưu lạc tại Nam-Hoang, gần như tiêu hao đến kiệt quệ chút khí thiêng cuối cùng.

Dầu sao cũng là vật có linh tính do hơi thở thiêng của Tổ Đề hóa thành, Ân Lâm không nỡ nhìn nó héo tàn, tự mình chủ động gánh lấy trách nhiệm chăm sóc nó.

Ấy thế là mấy vạn năm sau, hạt sen lớn lên thành cây hoa sen đỏ một cách suôn sẻ. Thêm mấy vạn năm nữa trôi qua, một ngày kia, hoa sen đỏ đã có hình hài.

Người đầu tiên hoa sen đỏ gặp sau khi thành hình chính là Ân Lâm. Nhưng nó không hề biết mình lớn lên dưới sự trông nom của Ân Lâm, chỉ nghĩ Ân Lâm là một con yêu tinh hoa bình thường cắm rễ cạnh mình. Càng chẳng hiểu vì đâu mà nó khăng khăng cho rằng Ân Lâm bé hơn mình, nhất định đòi nhận Ân Lâm làm em. Ân Lâm không muốn đôi co với nó, nên cũng chiều theo.

Nó hỏi Ân Lâm tên gì, Ân Lâm đưa mắt nhìn khắp thế gian này, bốn bể yên ổn, tám miền hoang tự bao lâu nay thái bình, bèn bịa đặt bừa rằng tên mình là Trường Bình. Hoa sen đỏ chiểu theo tên của Ân Lâm, tự đặt cho mình một cái tên, gọi là Trường Y.[…]


Chú thích, hay là lầu bầu không cần thiết về chữ nghĩa mấy cái tên =)))

Tổ Đề, nguyên văn chữ Hán: 祖媞, chữ “đề” 媞 này khác với chữ “đề” 禔 được lấy làm tên nhân vật hồi…lâu…lâu…rồi… khi Bộ sinh liên mới đăng tải trên mạng tập 1. Chữ 媞 này, từ điển trực tuyến của trang thivien.net phiên âm là “thị”; cơ sở dữ liệu Khang-Hi tự điển 康熙字典 trong từ điển trực tuyến zdic.net liệt kê khoảng 7 cách phiên thiết cho ra 6 phiên âm. Ở đây chọn phiên âm “đề” theo Tập vận 集韻 (“điền hề thiết” 田奚切, đọc giống âm “đề” 題), cắt nghĩa theo Nhĩ nhã 爾雅, Chương “Thích huấn” 釋訓: “’Đề đề’, nghĩa là ‘an’. Cũng gọi là tươi đẹp, tốt đẹp.”

Thiếu Quán, nguyên văn chữ Hán: 少绾.

Chữ 绾 này =))))))))))))))))))))) là một nùi rối rắm về phiên âm. Vẫn theo Khang-Hi tự điển trích dẫn ở zdic.net, các từ điển Quảng vận 廣韻, Tập vận, Vận hội 韻會, Chính vận 正韻 đều phiên âm chữ này là “ô khoát thiết” 烏括切, đọc là “oát” =)))))))))))))))))))))); nghĩa cũng có mấy nghĩa, ví dụ: Thuyết văn giải tự 説文解字 liệt kê các nghĩa “ác” 惡 (xấu xa, dữ, gở), “giáng” 絳 (màu đỏ tía), “quyên” 絹 (lụa mộc); Ngọc thiên 玉篇 liệt kê các nghĩa “quán” 貫 (xuyên suốt), “quyến” 羂 (giăng lưới bắt; cuộn dây, cuộn thừng), v.v. Riêng Quảng vận còn liệt kê một phiên âm khác là “ô hoạn thiết” 烏患切, đọc giống âm “uyển” 畹, cắt nghĩa là thắt, buộc. Thêm nữa: Hệ thống Đại tự điển Hán Việt của Trần Văn Chánh phiên âm “ô bản thiết”, thành âm “oản.”

Thế nên là nghĩa nào và phiên âm nào =))))))))))))))))))))))))))))) Ở đây vẫn dịch là “Quán”, vì đã quen =))))))) Cách đọc “quán” thực sự không hiểu QT lấy nguồn từ đâu ra nhưng tôi cũng đã từ bỏ việc lí giải QT rồi; sau này có thể cân nhắc chuyển về “uyển” hoặc “oản”, có lẽ sẽ dùng “uyển” vì cá nhân tự thấy tiengmede nghe “uyển” êm tai hơn =))))))))))))))))))

Ân Lâm, nguyên văn Hán: 殷临.

Trường Bình, nguyên văn chữ Hán: 长平; cũng chính là “tự bao lâu nay thái bình” ở vế trước.

Trường Y, nguyên văn chữ Hán: 长依; chữ “y” 依 nghĩa là “nương tựa.”


én ni uầy nam gần chánh hiền hậu lành như cục đất năm xưa dường như đang hóa thành crazy toxic villain man??? =)))))))))))))))))))))))))))))))))))))))) cũng oke thôi miễn là anh toxic hài lờ tới bến tặng anh một bài hát kinh điển của giống người trần tục đoản mệnh, “Toxic” by Britney Spears =))))))))))))))))))))

Nhân lúc cắt cơn sốt thập tử đương cơn hãi hùng dậy =)))


Tam sinh tam thế Bộ sinh liên 三生三世步生莲 Tác giả: Đường Thất 唐七 Nguồn: weixin (2020/1/8) Dịch: tôi =))

Chương 22.2 [lược dịch trích đoạn liên quan đến Thiếu Quán; bối cảnh đại khái là nữ chánh break-up với nam chánh xong giờ đang nằm mơ thấy 1 vạn 8 ngàn lẻ kiếp trước hồi mình là Tổ Thị với con cạ =)))]

[…]

Đúng vào lúc ấy, sương mù tản đi, phía trước có ánh sáng, trong ánh sáng xuất hiện hai bóng người, [Thành Ngọc] nghe thấy có tiếng trò chuyện.

“Mặc Uyên phong tỏa cửa Nhược Mộc, tới nay đã được bảy trăm năm. Chàng ta không muốn cô mở cánh cửa ấy, nên bảy trăm năm qua, cô có nghĩ cách mấy, vẫn không tài nào mở được cửa. Chàng ta muốn giữ cô lại đó.” Người đang nói đứng cách [Thành Ngọc] độ dăm chục trượng, quay người chỉ thấy lưng, mình bận váy vàng tươi, vóc người mảnh mai xinh xắn. [Thành Ngọc] thấy bóng lưng người này quen quen, cả giọng nói cũng quen quen. Đương cảm giác hơi kì quặc, lại không phân biệt được cảm giác quen thuộc với kì quặc này từ đâu ra, chỉ nghe người kia nói tiếp: “Con trai của Phụ thần, đã không muốn tranh giành, khắc làm được tới mức kệ đời tranh giành, mà đã muốn tranh giành thì, cô cũng thấy rồi đấy. Vỏn vẹn bảy trăm năm, chàng ta đã chấm dứt buổi loạn, thống nhất bốn tộc. Nếu chẳng vì cô, năm tộc đã lọt vào tay chàng ta cả rồi. Chàng ta muốn giữ cô lại, thì sẽ níu cô ở lại bằng được. Cô có tới tìm tôi, hai ta hợp sức, cũng không cách nào mở cửa đưa được tộc Người ra, chi bằng cứ thế cho xong.”

Lời người nọ, Thành Ngọc nghe rõ từng câu, song hoàn toàn không hiểu đang nói chuyện gì. Người nọ dứt lời, người nữ áo trắng đứng đối diện mới ngẩng đầu lên, để Thành Ngọc nhìn được rõ mặt mày. Cô chưa gặp khuôn mặt này bao giờ, bởi vì khuôn mặt đẹp dường ấy, đã gặp rồi, ắt phải có ấn tượng, dẫu gặp trong mơ đi chăng nữa.

Như đã hứa, gọi hồn giới hưu trí là có mặt nhau liền =)))))


Tam sinh tam thế Bộ sinh liên 三生三世步生莲 Tác giả: Đường Thất 唐七 Nguồn: weixin (2019/10/22) Dịch: tôi =))

Chương 6.2 [lược dịch các trích đoạn liên quan đến Thiếu Quán và thời đại của Thiếu Quán; đại khái diễn biến chương trước là Liên Tống và Thành Ngọc lọt vào một trận ảo mà Liên Tống ngửi ra được là có từ thời very xưa xưa như những con gà đầu tiên của cõi =))]

[…]

Hồn trận khuất sau mây đen bỗng cười bảo: “Cũng chẳng hay tôn giá gốc gác ra sao, mà định lực quả là xuất chúng. Tức thì nhìn thấu ngay, mới rồi không phải lội ngược thời gian, mà là một đoạn cảnh ảo. Đến tội cho thượng thần Mặc Uyên kiêm quản nhạc, chiến, bậc tiên giả vẫn đồn định lực thuộc vào loại nhất hạng đấy, mà cũng từng bị trò này của ta rầy nhiễu thanh tu, khuấy chọc tâm cảnh. Ấy vậy mà chẳng tường, định lực của tôn giá lại hơn cả thượng thần Mặc Uyên.”

Tam điện hạ thôi ra vẻ dửng dưng, thể như thấy tất cả đây dường hơi tẻ ngắt: “Bản quân đâu dám so bì với thượng thần Mặc Uyên, chẳng qua bấy giờ chắc có lẽ lòng thượng thần có nỗi niềm, còn bản quân …” Chàng cười cười: “Nên ban nãy bản quân mới hỏi ngài, một kẻ đáy lòng một vùng hoang vu, ngài giày vò nổi thế nào cho được?”

[…]

Hồn trận căm phẫn giãy dụa: “Nhãi nhép lông măng, trách nào vênh váo!” Rõ là cáu thật rồi. Cũng nghe bảo trận này tính khí thực chẳng tốt lành gì, giờ đây, vì không động đậy nổi, nên càng đâm lồng lộn tợn: “Thằng ranh con dầu khống chế nổi ta, nhưng không có sáo Lặng Thinh, thì mày tưởng tự mày mà ra nổi khỏi Rầu Rối Tung chỗ ta ư? Rồi xem ranh con giữ ta được nổi bao lâu!”

Tam điện hạ đằm tính, để hồn trận mắng chán rồi, mới hơi ngước nhìn lên: “Cây sáo Lặng Thinh của Thiếu Quán?” Bàn tay phải chợt hóa ra một cây sáo bạch ngọc: “Ngài nói cây sáo này đó à?”

Hồn trận thất thanh: “Vì sao mày …”

Liên tam tủm tỉm: “Xem ra đúng thật là ngài chịu khốn ở cõi Phàm lâu quá rồi, không biết rằng, trước khi qua đời, Thiếu Quán đã để sáo lại cho thủy thần của kỉ thần mới ư? Bản quân tức chính là thủy thần của kỉ thần mới đấy.”