Anh có bề nào ai đón đưa em

"Đôi khi trộm nhìn em

Xem dung nhan đó bây giờ ra sao

Em có còn đôi má đào như ngày nào.

Kể từ khi vắng anh, em như tấm vải lụa nhàu

Thương thâu đêm giấc mộng xanh xao

Anh có bề nào ai đón đưa em.

Cuộc đời là vách chắn là rào thưa

Thương em tiếng hát sang mùa

Một mai mưa ướt áo em

Áo mỏng đường mòn

Dáng nhỏ thân quen.

Hôm nào em trộm nhìn anh

Xem đôi tay rắn phong trần năm xưa

Anh có còn mê sông hồ qua từng ngày.

Kể từ khi vắng anh, em như tấm vải lụa nhàu

Đêm thâu đêm giấc ngủ xanh xao

Anh có bề nào ai đón ai đưa.

Cuộc đời là vách núi, là tường mây

Quê hương nắng cháy đêm ngày

Mà anh chim vút cánh bay

Thăm thẳm đường dài

Không về thăm em.

Đôi khi trộm nhìn me

Soi gương trang điểm cho đời thêm tươi

Thương tiếc thời tô phấn hồng sang nhà chồng.

Rồi mùa xuân cũng qua, mang theo tuổi dại ngọc ngà

Đêm thâu đêm tính trọn tương lai

Mơ thấy một ngày con níu chân cha.

Cuộc đời là bể cả, là dòng sông

Như con nước lớn nước ròng

Mà ta như chiếc lá khô

Nước chảy về nguồn, lá đành trôi theo. "

Đôi khi trộm nhìn em Xem dung nhan đó bây giờ ra sao Em có còn đôi má đào như ngày nào Kể từ khi vắng anh em như tấm vải lụa nhầu Thương thâu đêm giấc mộng xanh xao Anh có bề nào ai đón đưa em Cuộc đời là vách chắn là rào thưa Thương em tiếng hát sang mùa Một mai mưa ướt áo em áo mỏng đường mòn Dáng nhỏ thân quen

Đôi khi em trộm nhìn anh xem đôi tay rắn phong trần năm xưa Anh có còn mê sông hồ qua từng ngày Kể từ khi vắng anh em như tấm vải lụa nhầu Đêm thâu đêm giấc ngủ xanh xao Anh có bề nào ai đón ai đưa Cuộc đời là vách núi là tường mây Quê hương nắng cháy đêm ngày Mà anh chim vút cánh bay thăm thẳm đường dài Không về thăm em