8 năm có bao nhiêu hoài niệm

Bạn có tin vào tình đầu sẽ đến được với nhau và hạnh phúc đến đầu bạc răng long, bạn có tin vào một chàng trai 8 năm trời chỉ dành tình yêu cho một người, bạn có tin vào hai người vượt qua sóng gió cuối cùng sẽ ở bên nhau. Hãy cùng đọc câu chuyện "Tám năm có bao nhiêu hoài niệm?" của tác giả ăn khách Lan Rùa để tin vào tình yêu.

"Gửi Niệm

Đôi khi chị thực sự không hiểu vì sao Niệm có thể chờ chị lâu đến thế. Sau tám năm dài đằng đẵng , Niệm có trong tay tất cả mọi thứ : tiền tài, địa vị, bộ sưu tập siêu xe đắt giá và cả tuổi trẻ rực rỡ phía trước. Còn chị, tám năm trôi qua, chị chẳng có gì ngoài thích "ăn vụng" nhưng lại không biết cách "chùi mép" và thêm cái danh " con đàn bà ngoa độc không biết đẻ" mà mẹ chồng ban tặng . Chị không dám hi vọng rằng Niệm sẽ chấp nhận một người phụ nữ với đầy rẫy khiếm khuyết như chị. Thế nhưng sau tất cả, Niệm vẫn nắm tay chị như thể chị chưa từng làm tổn thương Niệm. Người đàn ông của đời chị, cảm ơn cậu vì đã quay trở về ! Chị yêu Niệm!"

Tám năm xa cách

Hoài - một phụ nữ đã có chồng làm giám đốc một xí nghiệp banh kẹo và thương yêu chị, chị có một đứa con bé bỏng tên là Bông nhưng không phải con chị mà là con em gái của chồng chị trong một lần lỡ dại nhưng con bé còn đang tuổi đi học nên chị nhận làm mẹ Bông. Chị sống cùng chồng đã mấy năm nhưng không đẻ được con khiến cả nhà đang rất trông mong và đó cũng chính là áp lực vô hình đối với chị.

Và hôm nay chị phải vào viện để chuyển phôi và chị Thư - bác sĩ cũng là chị em thân thiết dặn chị nên cẩn thận đi lại, nghỉ ngơi.

Chị vừa về đã bị mẹ chồng càu nhàu, con bé Bông thì mè nheo bảo mẹ xuống ăn cơm, còn con bé Hằng - người giúp việc nhà chị lại châm chọc giá lấy được người như chú Hoàng - chồng chị thì thích nhỉ.

Thời gian trôi nhanh mà chẳng mấy chốc, nhà ông bà Nhất Kỷ và nhà chị Hoài đã được đón Niệm, quý tử của gia đình ông bà Nhất Kỷ - vốn là anh em họ xa với gia đình bố mẹ Hoà Thuận - bố mẹ chồng chị về, nhà chị cũng rất quý chú Niệm.

Bé Bông thì chưa gặp chú Niệm bao giờ nên con bé rất phấn khởi, nó nói :

"- Mẹ Hoài xinh đẹp ơi là mẹ Hoài xinh đẹp ơi, Bông sắp được ra sân bay đón cậu Niệm đấy! Lúc nào cậu Niệm về cậu sẽ mua búp bê đẹp cho Bông đó, búp bê Mỹ hẳn hoi, Bông thích cậu Niệm ơi là thích á!"

Cô Bích thì từ hồi thấy bé Bông thân với mẹ Hoài đâm ra lại ghét Hoài, cô cứ tưởng Hoài chia rẽ tình mẹ con cô nên hay giận và cãi Hoài lắm.

" Cô Bích nom thấy ngứa mắt chẳng kém, cô lẩm bẩm mắng chị Hoài. Bông ngồi cạnh cô hóng hớt được ngay lập tức mách mẹ:

- Mẹ Hoài ơi cô Bích bảo mẹ vô dụng á!

- Cái con ranh này suốt ngày hớt lẻo.

Cô Bích quay sang giơ nắm đấm doạ Bông, Bông sợ chạy toé khói. Cô Bích với Bông cãi nhau chí choé. Ông Thuận quát cô Bích không được hỗn với chị dâu, bà Hoà nheo mắt nhìn con gái và cháu nội, à không, cháu ngoại mới đúng. Con bé Bông cái mặt y xì thằng cha mà sao cái tính nó giống con Bích thế không biết? Bông chạy mệt thì nhào vào lòng ông nũng nịu. Bông đi học rồi chị Hoài mới ghé tai cô Bích thủ thỉ:

- Nếu như ngày xưa mẹ Hoà khỏi bệnh , chị đi làm luôn chứ không ở nhà chăm con mọn thì cho cô thì chắc bây giờ cũng bớt vô dụng, cô nhỉ?

Chị chỉ nói câu đó rồi bỏ lên lầu. Cô Bích tức nghẹ họng. Cô bực vì bà ấy nói đúng quá, khiến cô không phản biện được. Hồi đó ba Thuận mẹ Hoà và anh Hoàng giận cô nông nổi nên không đến thăm. Chỉ có chị Hoài tách xách nách mang đủ thứ về quê thăm cô. Sau này Bông ra đời cũng là chị trông con cho cô đi học, đêm hôm dậy cho bé uống sữa để cô được ngủ nhiều."

Bà Hoà làm được mẻ tôm chua thì con bé Hằng ninh bà khen thơm quá, khi nào tôm được bà đừng mang sang nhà bà Kỷ hết nhé, Hoàng cũng càu nhàu.

"Cha bố nhà anh, chả nhẽ anh không hiểu mẹ giúp dì Kỷ phần nhiều vì anh à? Quan hệ hai bên gia đình tốt đẹp thì sau này chú Nhất sẽ để ý phần cái ghế giám đốc xí nghiệp bánh kẹo Nhất Kỳ cho anh. Về mặt công việc là thế, còn về mặt tình cảm , tất nhiên là mẹ thương dì Kỷ thật lòng, dì cũng thương mẹ lắm, chả bao giờ mẹ để mẹ thiệt cả.

Nhà bà Hoà cũng mong có cháu cho vui cửa vui nhà nên cũng thúc giục Hoài suốt, con bé giúp việc Hằng cũng nhanh chân muốn xí vị trí đó. Nó đã lên kế hoạch để đạt được mục đích.

"Theo như Hằng thăm dò thì bà Hoà không hề bài xích việc tìm người đẻ thuê cho chú Hoàng,. Như vậy, chỉ cần Hằng sinh được cho chú một thằng cu thôi thì đời Hằng sẽ lên mây, Hằng suy nghĩ mà phấn khởi khủng khiếp. Tối đó Hằng tắm rất kĩ gần một tiếng mới xong , chôm luôn lọ nước hoa của cô Hoài xịt lên người rồi rón rén lên phòng làm việc của chú Hoàng liều lĩnh tắt điện. Hằng cứ lo chú mắng cơ, nhưng không, chú lao ra ôm Hằng liền. Màn đêm mờ ảo khiến Hằng không thể nhìn thấy khuôn mặt chú, nhưng vòng tay của chú mới rộng lớn và vững chãi làm sao."

Nhưng sau khi phát hiện đó không phải là vợ mình và Hoài bật điện, chú đạp Hằng xuống và cuống quýt giải thích và nói rằng đó chỉ là sự hiểu nhầm. Cô Hoài đáp lại là sự thờ ơ và nói Hằng trả lọ nước hoa lại cho cô.

Bích thì vốn cũng có máu kinh doanh, năng động và ngưỡng mộ Niệm ở nước ngoài kinh doanh giờ đã thành đạt và muốn nhờ Hoàng cho vay vốn để kinh doanh. Tụi bạn khi biết cô có quen với anh Niệm thì ngưỡng mộ lắm chứ không hề biết trước đây anh "quậy" cỡ nào.

"Cuối năm lớp mười sổ học bạ be bét đến mức chú Nhất điên tiết tuyên bố từ giờ anh đừng hòng xin chú một đồng. Những tưởng anh phải quỳ lạy van xin chú, nhưng không, an chôm luôn giấy tờ và thẻ ngân hàng của chị Hoài đem đi chơi chứng khoán. Cô không rõ làm cách nào anh lấy được cả mật khẩu lẫn chữ ký của chị Hoài, hỉ biết khoảnh khắc ngợ ra mình bị lừa., chị đã thể chị sẽ tẩn chết anh Niệm. Cơ mà lúc anh Niệm trả lại chiếc thẻ với gấp đôi số dư chị lại hiền dịu bảo, lần sau có việc gì cậu cứ nói trước với chị một câu là được.Anh Bách tiết lộ với cô vụ đó anh Niệm lãi gấp mười, và cũng từ đó chú Nhất có cái nhìn khác hẳn về thằng con trời đánh, chú không bao giờ thèm doạ cắt viện trợ nữa."

Khi Hoài xem que thử thai Hằng đưa thì đã lên hai vạch, cuối cùng công sức của cô và ca nhà đã đến ngày không có kết quả, Bích trêu bé Bông nếu mẹ Hoài có em bé thì Bông ra rìa, Bông giãy đành đạch khiến mẹ Hoài phải dỗ mãi.

"- Đâu có đâu, mẹ thương mà. Mẹ thương Bông lắm luôn. Có em bé ra chơi với chị Bông nữa á, em bé thương chị Bông nhiều ơi là nhiều! Chị Bông cũng thương em bé nha!"

Đến kì khám định kì, Hoài đi khám lại mới biết là mình không có thai, là cô bị con bé Hằng lừa mua que thử thai đểu. Cô tức lắm về thì con bé kia khai hết ra với giọn bỡn cợt, chọc tức cô, móng nóng dâng trào cô đập nó một trận vì tội lừa dối, khiến bao hi vọng mang thai của cô tan biến. Khi Hoàng về nó còn mách lẻo và khiến Hoàng không hài lòng nói cô, cô đánh cả 2 và giận dỗi vì chồng bênh con bé giúp việc không tin lời cô.

Con Hằng được thể lại càng hống hách, một hôm nó mặc áo không mặc áo trong ngang nhiên trêu tức Hoài, Hoài nhắc nhở mà lại còn thái độ. Tức quá Hằng nhờ bà Hoà kiểm tra sổ sách, vô tình bà nhìn thấy con bé không mặc áo trong mà thản nhiên đi qua mặt ông Thuận, bà lôi nó vào buồng tắm đánh cho nó một trận

"- Cái con nặc nô này nữa, mày chê mướp bà già nên mày tính dâng bưởi non hả? Con gái con lứa, ăn với chả mặc, nom không khác gì con lợn sề mới đẻ. Đến con lợn sề nó còn biết xí hổ, cái loại mày ý mà, trơ trẽn, vô duyên, ngu xuẩn."

Chưa dừng lại ở đó, con Hằng còn nói thẳng với bà Hoà nếu như chú Hoàng muốn thuê người đẻ sẽ giúp cho chú đẻ được con.

" Anh Hoàng chau mày kêu con bé còn nhỏ, mẹ đừng ép nó quá đáng. Mẹ Hoà bức xúc bảo nó thương anh nên nó tự nguyện, mẹ nào có ép. Bé Hằng lúc đó mới thổn thức tâm sự với chú hệt như những gì đã nói với bà. Trước giờ anh chỉ coi nó như con cháu trong nhà, giống như con Bông vậy thôi. Nằm mơ anh cũng không nghĩ tới việc con bé có ý với anh. Anh xin mẹ cho anh một đêm suy nghĩ. Trước giờ anh nói sớm muộn gì cũng có con là an ủi vợ thôi chứ thực tình anh biết rõ vợ mình qua hai lần thụ tinh nhân tạo sức khoẻ suy yếu đi nhiều rồi , chuyện sinh đẻ bây giờ đối với vợ khó khác gì mò kim đáy bể. "

Cuối cùng chị Hoài chọn cách thụ tinh nhân tạo và cấy vào Hằng là an toàn nhất và chọn cách đi làm lấy tiền cho công việc đó, tất nhiên vì Hoài đẹp nên chồng không cho đi làm và muốn vợ đi học Tiếng Anh để về làm thư kí cho anh.

Có một buổi chị Hoài đi học Tiếng Anh về, anh Hoàng thấy ai đưa đón vợ nên sinh ghen tuông và tra hỏi và Hoài quá mệt chỉ trả lời cho xong.

" Có một điểm anh không hài lòng ở vợ là hay đôi co với chồng theo kiểu chợ búa. May mà lấy được anh hiền nhường vợ đấy, chứ ngày xưa sống bên nhà dì Kỷ, dăm ba bữa lại choảng nhau với cậu Niệm. Có lần vợ còn trói hai tay cậu vào gốc cây cơ. Khổ thân, cậu ra vườn đọc sách xong ngủ quên thôi mà cũng dính chưởng. Lúc tỉnh giấc thì mọi sự đã muộn màng..."

2, Khát vọng tuổi trẻ

Lần này Niệm về ông bà Nhất Kỷ làm tiệc lớn lắm, có mời cả thiệp cho mọi người cơ mà.

Chị Hoài vừa sang giúp vừa nhớ lại lúc đi họp phụ huynh thay cho ba mẹ cậu

" - Toán 5.1, Lý 5.2, Hoá 5.3, Sinh 5.4...Ngay cả tiếng Anh nói như khướu thế mà tổng kết 5.0 là như thế nào hả Niệm?

- Chả như nào cả. Đây, hai trăm ngàn tiền công, cầm lấy!

- Hai trăm ngàn mà đủ cho nỗi nhục của chị mày hả? Họp hành có một buổi mà mất hết cả mặt! Nhìn đi, mở to mắt và nhìn cho rõ vào, mới tuần trước đây này, cả tuần có bảy ngày thì ngồi sổ đầu bài đến sáu ngày là sao?

- Hỏi ngu! Chủ nhật có đi học đâu mà chả sáu ngày!"

Hoài nghe Niệm giải thích cạn lời luôn."

Không ngờ cô giáo đã biết và gọi về cho chú Nhất và Niệm được một trận đòn nhừ tử.

Chẳng mấy chốc, ngày Niệm về cũng đã đến.

"Chuẩn phóc cái người phỏng vấn trên truyền hình hôm nọ rồi. Cơ mà sao ngoài đời nom đẹp dữ tợn vậy hả trời? Kiểu người như này ở quê Hằng người ta bảo là không ăn hình đó, với cả xem qua ti vi thì đâu có biết cậu cao như vậy ? Ô kìa cái vòm ngực rộng với săn chắc thế kia dựa vào sướng phải biết nhỉ? Chỉ là một chiếc áo phông cộc tay và quần jean được thiết kế xắn lên hai ống thôi mà sao trông vẫn chất chơi ghê gớm! Ôi chao ôi, người hay là tranh vé thế? Hay là người bước ra từ tranh vẽ? Trời đất quỷ thần ơi, ai đánh cắp tim Hằng thì trả lại cho Hằng đi, chưa bao giờ Hằng thấy ngột ngạt khó thở đến vậy."

Từ hôm cậu Niệm về, Hăng hay sang chơi nhà cậu thì được cô Hoài dặn cân thận cậu Niệm nhưng nó bỏ ngoài tai mọi lời dặn vì Niệm nhiều bạn gái lắm.

Chị biết tỏng vì mội dịp Valentine Niệm hay chọc cô

" - Ê, nay Valentine "nàng ế" không đi chơi đâu à?

- Không. Đây bận rồi.

- Ơ , đấy cũng không đi chơi á? Đẹp trai lồng lộn thế kia mà không có ai rủ đi à? Phí thế! Chẳng bù cho con ế này, qua giờ không biết bao anh chào mời.