Vợ giá trên trời của tổng giám đốc sstruyen

Đọc truyện Cô Vợ Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc Cố Niệm Niệm, tiểu thuyết ngôn tình hay. Cố Niệm Niệm, mày còn tiết tháo hay không? "Tôi thật sự không cố ý, có người muốn bắt tôi, tôi cầu cứu anh." Cố Niệm Niệm tự động lược đi việc mẹ ruột muốn bàn mình cầu vinh, bắt mình ngủ với một thằng đần. Việc này cô nghĩ thôi đã đau đớn vô cùng, chứ đừng nói đến nhắc lại. Khỏe miệng người đàn ông hơi nhếch lên, đôi mắt thâm thúy: "Cô cho rằng tôi sẽ tin vào lời nói dối vụng về đó sao?” Anh nâng cằm Cố Niệm Niệm lên, ép cô phải đối mặt với mình: "Sự kiên nhẫn của tôi có hạn, tôi không có hứng chơi với mấy thủ đoạn lạt mềm buộc chặt này.” Nói xong, anh ôm vòng eo mảnh khảnh của cô, vuốt ve: "Nếu như cô cứ giả bộ ra vẻ đáng thương thé này, tôi sẽ không còn chút hứng thú nào với cô nữa.” Môi anh kề sát tai cô thủ thì, khí nóng phun vào vành tai cô. Có Niệm Niệm chưa từng tiếp xúc thân mật với một người đàn ông thế này, trong nháy mắt, cả người cô đều cứng đờ. "Bảo bối, ngoan nào." Người đàn ông thấp giọng nói. Đôi mắt anh tối đi. Anh đầy Có Niệm Niệm lên giường, đè xuống. Khoảnh khắc ý thức được người đàn ông trước mặt đang muốn làm gì, Cố Niệm Niệm vô cùng hoảng sợ. Cô dùng hết sức, muốn đẫy người đàn ông này ra. Nhưng chút sực lực của cô đối với đàn ông hoàn toàn không đáng kể.

Người đàn ông nắm chặt hai tay cô, đẩy lên đỉnh đầu.

Đọc truyện Cô Vợ Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc Cố Niệm Niệm, tiểu thuyết ngôn tình hay. Cố Niệm Niệm, mày còn tiết tháo hay không? "Tôi thật sự không cố ý, có người muốn bắt tôi, tôi cầu cứu anh." Cố Niệm Niệm tự động lược đi việc mẹ ruột muốn bàn mình cầu vinh, bắt mình ngủ với một thằng đần. Việc này cô nghĩ thôi đã đau đớn vô cùng, chứ đừng nói đến nhắc lại. Khỏe miệng người đàn ông hơi nhếch lên, đôi mắt thâm thúy: "Cô cho rằng tôi sẽ tin vào lời nói dối vụng về đó sao?” Anh nâng cằm Cố Niệm Niệm lên, ép cô phải đối mặt với mình: "Sự kiên nhẫn của tôi có hạn, tôi không có hứng chơi với mấy thủ đoạn lạt mềm buộc chặt này.” Nói xong, anh ôm vòng eo mảnh khảnh của cô, vuốt ve: "Nếu như cô cứ giả bộ ra vẻ đáng thương thé này, tôi sẽ không còn chút hứng thú nào với cô nữa.” Môi anh kề sát tai cô thủ thì, khí nóng phun vào vành tai cô. Có Niệm Niệm chưa từng tiếp xúc thân mật với một người đàn ông thế này, trong nháy mắt, cả người cô đều cứng đờ. "Bảo bối, ngoan nào." Người đàn ông thấp giọng nói. Đôi mắt anh tối đi. Anh đầy Có Niệm Niệm lên giường, đè xuống. Khoảnh khắc ý thức được người đàn ông trước mặt đang muốn làm gì, Cố Niệm Niệm vô cùng hoảng sợ. Cô dùng hết sức, muốn đẫy người đàn ông này ra. Nhưng chút sực lực của cô đối với đàn ông hoàn toàn không đáng kể.

Người đàn ông nắm chặt hai tay cô, đẩy lên đỉnh đầu.

Chương 2: Uống cà phê điHạ Tuyết chạy đến toilet nhẵn bóng hoa lệ của nhà hàng cơm Tây tìm xung quanh, cũng không tìm được chiếc nhẫn, cô lo lắng nghĩ, người kia liều lĩnh như vậy, nếu mình xảy ra chuyện gì, tìm người đó đến chăm sóc cho cô ấy vậy…Em trai và Cẩn Nhu là những người mà bản thân mình vướng bận nhiều nhất, nghĩ đến đây, trong lòng Hạ Tuyết lại đau xót, trong mũi lại tràn đầy mùi tanh, cô vội cầm khăn tay ngửa đầu lên lau máu mũi, nghĩ nếu bị Cẩn Nhu nhìn thấy, nhất định cô ấy sẽ sợ hãi, vì bạn thân từ nhỏ đến lớn đều sợ thấy máu…Hạ Tuyết lau xong máu mũi, cúi đầu chuẩn bị trở về chỗ ngồi, lại phát hiện ngay bên cạnh bồn rửa mặt, có một cái trâm cài đầu bằng ngọc tím hình con bươm bướm …“Ủa?” Hạ Tuyết rửa tay, cầm lên cây trâm đặt ở dưới ánh đèn, nhìn kỹ viên ngọc lóe ra ánh sáng óng ánh như mặt nước, vừa thấy liền biết nó có giá trị xa xỉ…“Ai lại để quên thứ quý giá như vậy ở nơi này nhỉ?” Hạ Tuyết tò mò xoay người, cố ý cao giọng, mở ra toàn bộ cửa toilet, không có ai ở bên trong…Hạ Tuyết ‘a’ một tiếng, cười nói…“Vật quý giá như vậy cũng có thể để quên…” Cô không nghĩ nhiều, liền bỏ cây trâm ngọc vào túi mình, suy nghĩ sau khi rời khỏi đây, đem nó giao cho quản lý nhà hàng… Trong nháy mắt khi cô xoay người, thấy chân mình đạp lên cái gì đó, cô kỳ quái nhìn xuống, vừa lui chân ra, phát hiện chiếc nhẫn kim cương nằm ở dưới chân mình…“Thì ra nó ở trong này…” Hạ Tuyết nhận ra được đây là chiếc nhẫn của Cẩn Nhu, cô vui vẻ nhặt lên rồi đi ra nhà ăn…“Cậu xem, đây là cái gì?” Hạ Tuyết vui vẻ trở về chỗ ngồi, đem chiếc nhẫn đưa cho Cẩn Nhu xem…Cẩn Nhu thản nhiên nâng mắt nhìn thoáng qua chiếc nhẫn, cười nhẹ nói…“Sao tìm lâu như vậy? Về sau không cần như vậy, đã đánh mất thì thôi cũng không quý giá lắm…”“Sao cậu lại nói như vậy nói chứ?” Hạ Tuyết nhìn bạn thân, cười nói… “Đồ vật của mình, đương nhiên sẽ quý trọng nha… Hơn nữa chiếc nhẫn này, cũng là quà mừng sinh nhật mười tám tuổi của cậu mà…”Cẩn Nhu hơi mỉm cười, mới nói: “Loại hình thức này nọ, chú ý nhiều như vậy làm gì? Ở trong mắt của mình, ngoại trừ Thế Vĩ, không có bất kỳ ai hay đồ vật gì đáng để mình quý trọng…”“Mặc kệ như thế nào… Đây là nhẫn của bạn… Đeo đi… kẻo chút nữa lại đánh mất…” Hạ Tuyết không nói nữa, kéo ngón tay ngọc thon dài của Cẩn Nhu, đeo nhẫn cho cô…Cẩn Nhu từ trong tay Hạ Tuyết thu tay trở về, nhìn ly cà phê trước mặt cô, nói: “Uống nhanh đi, nguội rồi…”“Ừm!” Hạ Tuyết mỉm cười nâng ly cà phê lên, uống một hơi.Cẩn Nhu nở nụ cười, cô nhướng lông mày nhìn bạn tốt, cười nói: “Cậu luôn như vậy, uống cà phê giống như uống nước, uống nhanh như vậy! Cậu không sợ bị nghẹn sao?”Hạ Tuyết cười, buông ly cà phê xuống, sảng khoái nói: “Làm sao có thể nghẹn chứ?”Cẩn Nhu không lên tiếng, chính mình cũng tao nhã uống cà phê…Hạ Tuyết nhìn Cẩn Nhu thật kỹ, nói: “Thân thể cậu không thoải mái à? Hôm nay thoạt nhìn không mấy vui vẻ? Có phải mẹ kế ghê tởm của cậu lại bắt nạt cậu không?”“Không có… Dì ấy giới thiệu cho mình một người đàn ông…” Cẩn Nhu buông ly cà phê, sau đó nhìn Hạ Tuyết.“A?” Hạ Tuyết giật mình nhìn Cẩn Nhu nói: “Giới thiệu cho cậu một người đàn ông? Nhưng không phải cậu đã có Thế Vĩ sao? Các cậu đã xảy ra chuyện gì?”Cẩn Nhu lại nhìn vào đôi mắt của Hạ Tuyết, khẽ cắn răng, vẻ mặt hơi kích động run rẩy …“Chúng mình luôn rất yêu nhau, chúng mình không có việc gì…”“Vậy…” Hạ Tuyết cảm thấy mình càng lúc càng mệt rã rời, cô nặng nề ngáp một cái, mới hỏi Cẩn Nhu: “Vậy sao mẹ cậu còn giới thiệu bạn trai cho cậu chứ?”Cẩn Nhu khẽ cười lạnh, thê lương nghẹn ngào nói: “Bởi vì bà thấy Thế Vĩ chỉ là một người làm ăn nhỏ, không có sự nghiệp… Cho nên…” Cô lại nâng ly cà phê lên, nhấp một ngụm nhỏ, rơi nước mắt nói: “Bà giới thiệu cho mình một tổng giám đốc của tập đoàn khách sạn Tam Á…”Hạ Tuyết nghe những lời này, cô sửng sốt nói: “Tổng Tài khách sạn Tam Á? Vậy tuổi…”“Đúng vậy!” Cẩn Nhu nhìn bạn thân, sâu kín nói: “Gần sáu mươi tuổi, vợ vừa mới chết chưa được vài ngày, sau đó muốn nhanh chóng cưới vợ mới, mẹ kế ghê tởm của mình đợi cơ hội thấy người sang bắt quàng làm họ này… Liền hiến mình cho lão già chết tiệt kia… Đêm nay, mình sẽ đến khách sạn đó với ông ta… Nếu mình không đi, mẹ mình đánh gãy chân Thế Vĩ!”Hạ Tuyết nghe xong, kinh hãi nói: “Bạn không thể đi!!! Tuyệt đối không thể đi!”“Cho nên mình không đi!” Cẩn Nhu nhìn Hạ Tuyết, lạnh lẽo nói từng chữ: “Mình sẽ không để cho bà ta thực hiện được dã tâm… Sẽ có người đi thay mình.”“Ai?” Hạ Tuyết nhìn Cẩn Nhu, tò mò hỏi.Cẩn Nhu nhìn kỹ người bạn thân hơn mười năm ở trước mặt, nói: “Bạn!”

“A?” Hạ Tuyết mới vừa ngạc nhiên lên tiếng, ngay lập tức cảm giác bị hoa mắt, cả người mềm nhũn ngã trên bàn.

Đánh giá: 7.8/10 từ 421 lượt

Cô là cô gái vô giá, cái giá của cô để người khác tìm được cũng thiệt là đắt nha. Một truyện ngôn tình hiện đại hay kể về cô gái làm cho Tổng tài như hắn đầu tư không ít tâm phế. Sau một đêm triền miên, cô rời đi, hắn dùng bảng quảng cáo lớn nhất thành phố, giăng biểu ngữ đầy đường ra giá trên trời tìm về...

Quảng cáo đến toàn dân như vậy làm cho cô không thể không xuất hiện…… Cô tức giận hỏi hắn: “Anh muốn làm cái gì?” Hắn vô tình tàn nhẫn: “Đêm hôm đó, cô có mang cốt nhục của tôi không?” Nhìn thấy hai tròng mắt lạnh lẻo của hắn, cô quyết đoán trả lời… “Không có…”

“Cô tốt nhất không nên gạt tôi, bởi vì, cô gánh vác không nổi cơn tức giận của tôi.” Sáu năm sau! Cô thành diễn viên được hoan nghênh nhất tại đêm trao giải Kim Mã, mang theo cô con gái cưng âu yếm đi lên nhận giải, cùng con gái ngọt ngào chụp ảnh chung trước người xem cả nước… Hắn ngồi ở trước TV, sắc mặt ngưng trọng, cô gái, cô chọc không đúng người rồi… Xem ra cô đúng là Vợ trước giá trên trời của Tổng giám đốc lá gan mới lớn vậy...

Đánh giá: 8.3/10 từ 527 lượt

Danh sách chương Truyện Yêu Thích Đọc Truyện

Chắc hẳn bạn đọc yêu thích truyện đã quá quen thuộc với hình ảnh những câu chuyện đầy bá đạo, phúc hắc; những câu chuyện mang theo âm hưởng có chút ngược lại thấm đẫm tình cảm, vẫn là yêu thương, vẫn là những thăng trầm mà mỗi người đều phải vượt qua. Truyện Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc là một truyện với mô típ đầy ấn tượng ấy, đặc sắc lại mang nét cuốn hút riêng.Cô là cô gái vô giá, cái giá của cô để người khác tìm được cũng thiệt là đắt nha, truyện kể về cô gái làm cho Tổng tài như hắn đầu tư không ít tâm phế. Sau một đêm triền miên, cô rời đi, hắn dùng bảng quảng cáo lớn nhất thành phố, giăng biểu ngữ đầy đường ra giá trên trời tìm về...Quảng cáo đến toàn dân như vậy làm cho cô không thể không xuất hiện... Cô tức giận hỏi hắn: “Anh muốn làm cái gì?” Hắn vô tình tàn nhẫn: “Đêm hôm đó, cô có mang cốt nhục của tôi không?”. Nhìn thấy hai tròng mắt lạnh lẻo của hắn, cô quyết đoán trả lời... “Không có...” “Cô tốt nhất không nên gạt tôi, bởi vì, cô gánh vác không nổi cơn tức giận của tôi.”Sáu năm sau! Cô thành diễn viên được hoan nghênh nhất tại đêm trao giải Kim Mã, mang theo cô con gái cưng âu yếm đi lên nhận giải, cùng con gái ngọt ngào chụp ảnh chung trước người xem cả nước.... Hắn ngồi ở trước TV, sắc mặt ngưng trọng, cô gái, cô chọc không đúng người rồi…..

Liệu đến cuối cùng tình yêu này sẽ kết thúc ra sao, còn gì thú vị nữa, truyện ngôn tình này còn những gì tiếp nối nữa đây. Mời bạn đón đọc truyện để tìm được lời hồi đáp, bạn cũng có thể đón đọc những truyện khác cùng thể loại như: Duyên Tới Là Anh, Nghe Nói Tình Yêu Sẽ Đến,...

Video liên quan

Chủ đề