Vì sao người bắc mở miệng ra là địt mẹ

Em chỉ nói về tầng lớp lao động thôi nha mấy bác. :gach: Người miền Bắc: Em thấy họ làm việc khá chăm chỉ, chịu khó và tiết kiệm, ví dụ như làm được 10k thì tiêu 2k thôi, còn lại 8k gửi về cho gia đình, vợ con. Có cái là mấy ông này nhậu khá nhiều, lúc éo nào cũng nhậu được :sexy: đang ăn cơm cũng nhậu. :stick Về ăn uống thì em thấy họ ăn khá nhạt. :sweat: Chửi tục thì thôi rồi, nhất là mấy ông Nam Định, làm gì thì làm chứ mở miệng ra là phải địt mẹ nó một phát, nhiều ông chửi hay thôi rồi, nhiều khi bị chửi mà cũng thấy vui vì mấy ổng chửi rất hay và vui tay, nhưng lại sống khá tình cảm. :gach: Người miền Nam: Làm việc thì ỉ ôi ( trừ đám lao động miền Tây hay Khơ-me ra ), không chăm chỉ, trách nhiệm trong công việc không cao bằng lao động miền Bắc, với lại hay tị nạnh nhau, không đoàn kết. Bù lại mấy ông này sống khá thoãi mái về tiền bạc, 1 ngày họ làm ra 200k nhưng sẳn sàng bỏ ra 250k để đi nhậu, và bỏ ra thêm 150k của ngày công hôm sau ra phang lô. :beauty: Mấy ông này ít nhậu hơn mấy ông người Bắc. Mà thật sự là em méo hiểu vì sao dân trong này thường khinh dân tỉnh lẽ, và ghét người miền Bắc, trong khi những người đó là nguồn lao động chính để kiếm tiền cho họ. :stick: Cá nhân em thì em thích sống, và làm việc với người miền Bắc hơn ( em người miền Trung, gốc Huế ) :byebye:

Còn thiếu sót gì nhờ các bác # dưới góp ý. :gach:

Xạo , không nói SG - HN đến đây . Nhưng em đã đi gần hết các tỉnh miền Đông miền Tây Nam Bộ . Đợt ra Bắc đi gần hết Thái Nguyên , Quảng Ninh và Phú Thọ . Các tỉnh ngoài Bắc nghèo hơn nhiều đám miền Nam , dân miền Nam có nhà cửa ruộng vườn khang trang và mua rất nhiều vàng đễ dự trữ ( tập tục ) . Làm nhiều làm ít không quan trọng , quan trọng là năng suất .

Dân Bắc có một số người rất giàu nhưng số còn lại rất nghèo , phân chia không đồng đều .

Xạo , không nói SG - HN đến đây . Nhưng em đã đi gần hết các tỉnh miền Đông miền Tây Nam Bộ . Đợt ra Bắc đi gần hết Thái Nguyên , Quảng Ninh và Phú Thọ . Các tỉnh ngoài Bắc nghèo hơn nhiều đám miền Nam , dân miền Nam có nhà cửa ruộng vườn khang trang và mua rất nhiều vàng đễ dự trữ ( tập tục ) . Làm nhiều làm ít không quan trọng , quan trọng là năng suất .

Dân Bắc có một số người rất giàu nhưng số còn lại rất nghèo , phân chia không đồng đều .

Và top 20 vị giàu nhất việt nam có "hẳn" 3 vị trong nam

Xạo , không nói SG - HN đến đây . Nhưng em đã đi gần hết các tỉnh miền Đông miền Tây Nam Bộ . Đợt ra Bắc đi gần hết Thái Nguyên , Quảng Ninh và Phú Thọ . Các tỉnh ngoài Bắc nghèo hơn nhiều đám miền Nam , dân miền Nam có nhà cửa ruộng vườn khang trang và mua rất nhiều vàng đễ dự trữ ( tập tục ) . Làm nhiều làm ít không quan trọng , quan trọng là năng suất .

Dân Bắc có một số người rất giàu nhưng số còn lại rất nghèo , phân chia không đồng đều .

Em đang nói đến tầng lớp lao động mà. Chứ có đả động gì đến giàu nghèo, đất đai nhà cửa, vàng bạc đâu. :sweat:

Và top 20 vị giàu nhất việt nam có "hẳn" 3 vị trong nam

Đấy , Miền Bắc giàu nghèo không đồng đều , chệnh lệch quá cao . Bác để ý cái top đấy toàn dân Bắc ở Đông Âu về , còn nhà giàu MN đa số đều chạy sang Mỹ hay Tư Bản lâu rồi .

Em đang nói đến tầng lớp lao động mà. Chứ có đả động gì đến giàu nghèo, đất đai nhà cửa, vàng bạc đâu. :sweat:

Nói đừng buồn , dân miền trung nẫu tụi mày nó dữ dội hơn bọn thanh hóa nữa , bá dơ trong bá dơ luôn , dân thanh hóa mới nổi mấy năm gần đây thôi , chứ từ năm 1996 đến 2010 xem , hỏi dân sài gòn ghét dân miền trung nẩu , hay dân thanh hóa , hồi xưa chẳng qua dân sài gòn hay nhầm dân nẫu bá dơ là người miền bắc , nên dân sài gòn gom chung lại nói là bắc , nên gây hiểu nhầm cho dân bắc tới tận bây giờ thôi . Còn độ lầy và sống bá dơ thua cả dân thanh hóa , thì dân miền trung ( còn hay gọi là nẫu ) thì vô địch . Cái này nói thật lòng không gây war

Lại xạo lol, tất cả chỉ là vẻ bề ngoài. Còn thực ra ngược lại hết đấy:go:

Gửi từ Xiaomi Redmi 5 bằng

Ngoài Bắc giàu chủ yếu chỉ có quan chức và doanh nhân từ nước ngoài về, chứ còn dân ở trong nước làm ăn không ngóc đầu dậy nổi :sweat:

Và top 20 vị giàu nhất việt nam có "hẳn" 3 vị trong nam

Giàu kiểu người Bắc là chỉ biết bản thân mình, sẵn sàng hại người khác, vơ vét triệt tiêu mọi người để giàu, nên cách biệt giàu nghèo rất lớn, top giàu đa số người Bắc nhưng top tỉnh thành nghèo cũng đa số Bắc

Giàu kiểu Nam ít về chất nhưng mạnh về lượng, họ giàu và kéo theo bạn bè, người quen cùng giàu, kiểu có phúc cùng hưởng có họa cùng chia. Thế nên cơ hội trong Nam rất nhiều và người Bắc, Trung đổ về đây làm giàu (mình hỏi nhiều người, họ đều công nhận ngoài Bắc ngạt thở, cơ hội ít còn bị giành giựt khốc liệt)

Page 2

Ông Vượng giàu nhất Việt Nam làm mafia làm ăn trốn thuế ở Đông Âu ( chuồng heo của châu Âu ) rồi về Việt Nam cấu kết với chính quyền . Thử hỏi ông ấy sang Mỹ làm ăn bình thường trong sạch xem có chui vào nổi phố wall như Chính Chu không ?

Nói đừng buồn , dân miền trung nẫu tụi mày nó dữ dội hơn bọn thanh hóa nữa , bá dơ trong bá dơ luôn , dân thanh hóa mới nổi mấy năm gần đây thôi , chứ từ năm 1996 đến 2010 xem , hỏi dân sài gòn ghét dân miền trung nẩu , hay dân thanh hóa , hồi xưa chẳng qua dân sài gòn hay nhầm dân nẫu bá dơ là người miền bắc , nên dân sài gòn gom chung lại nói là bắc , nên gây hiểu nhầm cho dân bắc tới tận bây giờ thôi . Còn độ lầy và sống bá dơ thua cả dân thanh hóa , thì dân miền trung ( còn hay gọi là nẫu ) thì vô địch . Cái này nói thật lòng không gây war

Thế à, chắc tao sinh sau đẻ muộn nên k biết. :chaymau:
Cơ mà giọng người Huế bọn nó, Bình Định bọn tao riêng biệt lắm mà, sao lại k phân biệt được nhỉ. :look_down:

Giàu kiểu người Bắc là chỉ biết bản thân mình, sẵn sàng hại người khác, vơ vét triệt tiêu mọi người để giàu, nên cách biệt giàu nghèo rất lớn, top giàu đa số người Bắc nhưng top tỉnh thành nghèo cũng đa số Bắc

Giàu kiểu Nam ít về chất nhưng mạnh về lượng, họ giàu và kéo theo bạn bè, người quen cùng giàu, kiểu có phúc cùng hưởng có họa cùng chia. Thế nên cơ hội trong Nam rất nhiều và người Bắc, Trung đổ về đây làm giàu (mình hỏi nhiều người, họ đều công nhận ngoài Bắc ngạt thở, cơ hội ít còn bị giành giựt khốc liệt)

Ông nói có cái đúng cái sai , nam bắc gì chẳng có người hại nhau , nhưng người bắc có cái hay là biết tính và lo xa , nhiều khi dân nam mình cảm thấy hơi khó chịu tí , nhưng vẫn chơi vui vẻ với nhau đi nhậu bình thường , vì suy ra cách tính của người bắc cũng có cái để cho mình học theo , chẳng hạn như chạy việc cho con họ trong sân bay đi , đút lót tính toán tỉ mỉ đến nỗi con họ vào làm gì , từng chặng , từng năm sau này thăng tiến lên những gì . Còn sống cho bản thân thì nói thật luôn giờ bắc nam gì ai cũng thế , giờ giúp người ngoài được gì hay bị ăn cháo đá bát ?

Ông nói có cái đúng cái sai , nam bắc gì chẳng có người hại nhau , nhưng người bắc có cái hay là biết tính và lo xa , nhiều khi dân nam mình cảm thấy hơi khó chịu tí , nhưng vẫn chơi vui vẻ với nhau đi nhậu bình thường , vì suy ra cách tính của người bắc cũng có cái để cho mình học theo , chẳng hạn như chạy việc cho con họ trong sân bay đi , đút lót tính toán tỉ mỉ đến nỗi con họ vào làm gì , từng chặng , từng năm sau này thăng tiến lên những gì . Còn sống cho bản thân thì nói thật luôn giờ bắc nam gì ai cũng thế , giờ giúp người ngoài được gì hay bị ăn cháo đá bát ?

Chính vì thế mà đất nước này không đi lên dc đó ạ . Dùng tiền , quyền , quan hệ để chạy chọt cho gia đình con cái từ thấp đến cao .

:surrender: :surrender:

Giàu kiểu người Bắc là chỉ biết bản thân mình, sẵn sàng hại người khác, vơ vét triệt tiêu mọi người để giàu, nên cách biệt giàu nghèo rất lớn, top giàu đa số người Bắc nhưng top tỉnh thành nghèo cũng đa số Bắc

Giàu kiểu Nam ít về chất nhưng mạnh về lượng, họ giàu và kéo theo bạn bè, người quen cùng giàu, kiểu có phúc cùng hưởng có họa cùng chia. Thế nên cơ hội trong Nam rất nhiều và người Bắc, Trung đổ về đây làm giàu (mình hỏi nhiều người, họ đều công nhận ngoài Bắc ngạt thở, cơ hội ít còn bị giành giựt khốc liệt)

Đại khái là miền nam toàn đóng vai ngừi tốt còn miền bắc toàn đóng vai phản diện đúng k bạn :sogood:

Thớt đã gặp, tiếp xúc, tìm hiểu được bao nhiêu người mà nhận định thế

You must be registered for see images

Gửi từ Sony D6653 bằng

Thế à, chắc tao sinh sau đẻ muộn nên k biết. :chaymau:
Cơ mà giọng người Huế bọn nó riêng biệt lắm mà, sao lại k phân biệt được nhỉ. :look_down:

huế còn đỡ , giọng huế với bọn nẫu khác nhau hoàn toàn , hồi xưa dân sài gòn hay chửi đi kèm combo thế này " tụi bắc kì nhất là bọn nẫu " , nó thành cái thói quen lúc bấy giờ nên gây sự hiểu lầm tới tận bây giờ , sau này còn gọi đúng lại là theo combo " bọn trung nẫu là hết xài "

Đại khái là miền nam toàn đóng vai ngừi tốt còn miền bắc toàn đóng vai phản diện đúng k bạn :sogood:

Đừng cay cú thế chứ :surrender:

Ông Vượng giàu nhất Việt Nam làm mafia làm ăn trốn thuế ở Đông Âu ( chuồng heo của châu Âu ) rồi về Việt Nam cấu kết với chính quyền . Thử hỏi ông ấy sang Mỹ làm ăn bình thường trong sạch xem có chui vào nổi phố wall như Chính Chu không ?

Trốn thuế ở đông âu và mang tiền về đắp vào xây dựng, công nghiệp, bán lẻ tạo công ăn việc làm cho vài chục nghìn người việt nên ko vào được phố wall mẽo là đúng rồi... người miền nam tốt bụng nên tất cả các ngành công nghiệp hay sản xuất đều để cho các ông chủ người bắc làm thay hết

Chính vì thế mà đất nước này không đi lên dc đó ạ . Dùng tiền , quyền , quan hệ để chạy chọt cho gia đình con cái từ thấp đến cao .

:surrender: :surrender:

có tiền có quyền nói thẳng ra như thế , họ có tính toán cái hay của họ , tôi không biết hiện tai nhà ông ra sao , nếu nhà mà có điều kiện như thế ? thì ông có làm khác không ? ông làm bằng cách nào ? lấy tiền nhà đem ra xã hội san sẽ , chia bớt của đi ?

Page 3

Close đc rồi mod ơi. Từ topic chia sẻ đơn giản giờ chuẩn bị chửi nhau rồi.

Sent from Samsung SM-G570Y using vozFApp

Trốn thuế ở đông âu và mang tiền về đắp vào xây dựng, công nghiệp, bán lẻ tạo công ăn việc làm cho vài chục nghìn người việt nên ko vào được phố wall mẽo là đúng rồi... người miền nam tốt bụng nên tất cả các ngành công nghiệp hay sản xuất đều để cho các ông chủ người bắc làm thay hết

Làm ăn đàng hoàng , trung thực đi rồi nói . Đừng hỏi tại sao người MB đều bị phân biệt ntn :stick:

Nói đừng buồn , dân miền trung nẫu tụi mày nó dữ dội hơn bọn thanh hóa nữa , bá dơ trong bá dơ luôn , dân thanh hóa mới nổi mấy năm gần đây thôi , chứ từ năm 1996 đến 2010 xem , hỏi dân sài gòn ghét dân miền trung nẩu , hay dân thanh hóa , hồi xưa chẳng qua dân sài gòn hay nhầm dân nẫu bá dơ là người miền bắc , nên dân sài gòn gom chung lại nói là bắc , nên gây hiểu nhầm cho dân bắc tới tận bây giờ thôi . Còn độ lầy và sống bá dơ thua cả dân thanh hóa , thì dân miền trung ( còn hay gọi là nẫu ) thì vô địch . Cái này nói thật lòng không gây war

Đệch, thật thế hả bác. :sweat:
Mà sao e thấy mấy cô chú ở trong này thích người Huế lắm mà. :byebye: Mấy cô chú ấy nói dân bọn em chăm làm, tiết kiệm, lại cẩn thận, tỷ mỷ. Trừ khu Tân Phú, ở khu Cầu Trắng toàn mấy ông nhõi trẻ trâu, hở tý là tụ tập ăn nhậu, đánh nhau, đâm chém. :sweat: Khu này đặc biết ghét dân Huế vì đám trẻ trâu, lấc cấc sau này. (

Nói thật mình ghét nhất người Huế. Tính rất hiểm, nhưng bề ngoài giả bộ nói cười. Xấu tính hơn cả mấy người Quảng Ngãi Quảng Nam (mấy ông xứ Quảng này bô lô ba la hay nói dóc, sĩ diện cực cao, nhưng vui và ko hiểm như người Huế).

Đệch, có thật thế không bác. :gach:

Thớt đã gặp, tiếp xúc, tìm hiểu được bao nhiêu người mà nhận định thế]

Thì em đã nói là những người mà em đã gặp qua thôi mà, chứ có vơ đũa cả nắm đâu. :sweat:

1 dân nữa gần đây thấy khá nổi là dân biển 47, chạy xe như trên rừng trên rú, éo cần biết đèn đỏ đèn xanh, vạch kẻ con lương gì cả. Tính cách thì cà ngông cà ngênh, nghịch ngu thì số 1 (chuyên chế pháo, bom, súng... gây cháy nổ thiệt hại cho chủ nhà trọ kinh nhất)

dân nẫu trọ trẹ đa số làm nghề may, có ăn học và làm ra tiền thì tiết kiệm với sống bình thường, ko vấn đề gì nhiều. chỉ mấy thằng lóc ngóc ngoài quê làng mới vào, cà ngông đầu nhuộm xanh vàng mở miệng ra là "đụ mạ mi", "mi răng" mới đáng sợ. nhậu nhẹt, bài bạc như rươi, nhà thì cất toàn dao, kiếm, mã tấu, đi chơi thì chung 1 băng xong vài 3 bữa lại tự đánh chửi nhau rồi chia bè phái, xử nhau luôn :surrender:

Đệch, thật thế hả bác. :sweat:
Mà sao e thấy mấy cô chú ở trong này thích người Huế lắm mà. :byebye: Mấy cô chú ấy nói dân bọn em chăm làm, tiết kiệm, lại cẩn thận, tỷ mỷ. Trừ khu Tân Phú, ở khu Cầu Trắng toàn mấy ông nhõi trẻ trâu, hở tý là tụ tập ăn nhậu, đánh nhau, đâm chém. :sweat: Khu này đặc biết ghét dân Huế vì đám trẻ trâu, lấc cấc sau này. (

giọng dân Huế vs Nẫu nó khác nhau rõ ràng mà , cứ hỏi mấy người ngoài chợ thôi hỏi dân nẫu sống ra sao giọng ra sao là hiểu , huế cũng miền trung mà sao thấy giọng khác hẵn dân nẫu , thấy ít ai bàn tới cái vụ dân huế này .

có tiền có quyền nói thẳng ra như thế , họ có tính toán cái hay của họ , tôi không biết hiện tai nhà ông ra sao , nếu nhà mà có điều kiện như thế ? thì ông có làm khác không ? ông làm bằng cách nào ? lấy tiền nhà đem ra xã hội san sẽ , chia bớt của đi ?

Thối nát , như vậy còn tung hô dc . Nói thẳng ra dòng họ em đây , cũng COCC đây . Đám cùng lứa dc cơ chế vào quận làm . Có đứa thì về quê ngoại vào Sở Tài Nguyên Môi Trường tỉnh làm . Có đứa ra trường dính khám NVQS , alo 1 tiếng là gạch ngay . Có đứa xưa còn dc đi nghĩa vụ cơ động công an , gia đình định để nó thi trung cấp nhưng tạch rồi về nhà . Riêng em thì em tự chọn con đường của mình , tự lực bản thân . Và giờ em bỏ tất cả để cày ngoại ngữ rồi đi khỏi đất nc này .

:chaymau:

1 dân nữa gần đây thấy khá nổi là dân biển 47, chạy xe như trên rừng trên rú, éo cần biết đèn đỏ đèn xanh, vạch kẻ con lương gì cả. Tính cách thì cà ngông cà ngênh, nghịch ngu thì số 1 (chuyên chế pháo, bom, súng... gây cháy nổ thiệt hại cho chủ nhà trọ kinh nhất)

dân nẫu trọ trẹ đa số làm nghề may, có ăn học và làm ra tiền thì tiết kiệm với sống bình thường, ko vấn đề gì nhiều. chỉ mấy thằng lóc ngóc ngoài quê làng mới vào, cà ngông đầu nhuộm xanh vàng mở miệng ra là "đụ mạ mi", "mi răng" mới đáng sợ. nhậu nhẹt, bài bạc như rươi, nhà thì cất toàn dao, kiếm, mã tấu, đi chơi thì chung 1 băng xong vài 3 bữa lại tự đánh chửi nhau rồi chia bè phái, xử nhau luôn :surrender:

Bác nói đúng vế 2 rồi, k sai 1 tý nào cả. :sweat:
Đám thanh niên làng chổ em học xong cấp 2 thì bỏ vào Sài Gòn làm may ( đa số ), làm sắt, nhôm... Năm đầu thì về đầu xanh đầu đỏ, đôi đóc-tờ cả chục phân, qua năm thứ 2 , thứ 3 thì xăm xỉa, đi đâu cũng xách theo cây hàng đâm chém. Hở tý là kêu băn gọi đẳng, chạy xe thì bố láo. Em cùng quê, cùng xóm với chúng nó mà gặp còn phải né nữa là. :go:

Thối nát , như vậy còn tung hô dc . Nói thẳng ra dòng họ em đây , cũng COCC đây . Đám cùng lứa dc cơ chế vào quận làm . Có đứa thì về quê ngoại vào Sở Tài Nguyên Môi Trường tỉnh làm . Có đứa ra trường dính khám NVQS , alo 1 tiếng là gạch ngay . Có đứa xưa còn dc đi nghĩa vụ cơ động công an , gia đình định để nó thi trung cấp nhưng tạch rồi về nhà . Riêng em thì em tự chọn con đường của mình , tự lực bản thân . Và giờ em bỏ tất cả để cày ngoại ngữ rồi đi khỏi đất nc này .

:chaymau:

Tung hô ở đây là người bắc họ biết tính toán , người nam mình cảm thấy học hỏi được gì thì học , ngược lại người bắc cũng vậy , mà giờ hiện tại người bắc trong nam xài tiền hơi bị sang đấy , không biết có phải vào nam rồi bị tiêm nhiễm thói đó không . Không phải cứ dùng tính toán vào những việc đó , mà còn những việc khác , họ đã tính toán cho con cháu họ được làm ông này ông nọ thì họ cũng đã giỏi thật sự rồi , nếu giờ ngược lại trong nam hồi đó biết tính toán vậy thì giờ sao ? Không lẽ lúc đó bắc trách ngược lại nam ?

Page 4

Góc nhìn của 1 thằng làm chủ doanh nghiệp, tiếp xúc, làm việc với đủ loại người ở mọi xã hội, mọi vùng miền thấy như sau : - Dân Bắc tịu chung có mấy vùng miền tính cách tương đối khác nhau: + Dân Quảng Ninh, Hải Phòng, Nam Định : đặc điểm chung là những đô thị lớn hình thành khá sớm, nhưng những nguồn lợi phải tranh đoạt nhau mà có, cũng là nơi tụ hội của các phường lưu manh, tứ cố vô thân về làm công nhân kiếm ăn ( đọc Bỉ vỏ của Nguyễn Bính để biết thêm). Nên dân ở đây tương đối khá giả ( Quảng Ninh là giàu luôn) tính cách hào sảng nhưng hung tợn, hay nổ và ăn nói bỗ bã bố đời. Dân Nam thường ghét vì cái tính bố đời này, nhưng ai hiểu thì khá quý vì làm được chơi được. + Dân Hưng Yên, Hải Dương, Hà Nam, Thái Bình, Bắc Ninh, Bắc Giang, Ninh Bình : Dân đa phần vẫn đang hoặc xuất thân là nông dân chất phác nên tính tình hiền lành, chăm chỉ, cầu toàn, ngại va chạm, đi xa vào Nam thường làm ăn được, dân bản địa cũng quý nhưng phải gửi tiền về giúp gia đình họ mạc ở quê, nên phải sống tằn tiện thành ra khó hòa đồng. Các bạn miền Nam hay chửi dân Bắc hà tiện ko dám ăn tiêu chủ yếu là sắc dân này. + Dân vùng núi như Lạng Sơn, Hòa Bình, Sơn La, Lai Châu... Cái này tính cách thường theo dân tộc như người Tày ít mê tín, chân thành, đáng tin tưởng, sắc dân này đi đâu cũng được quý nên sống rất ổn ở Bình Phước, Lâm Đồng, Đăk Lắc. Người Thái thì hiền lành, khéo léo nhưng ít rời xa bản làng, trong Nam ko nhiều lắm. Người Mông thì nhiệt thành, nhưng ko chăm chỉ, lại hay rượu chủ yếu đi làm thuê các nơi nhưng ko bền. Người Mường thì mê tín, hay rượu, khôn lỏi nhưng lại dễ bị lừa ko được người ta quý lắm, giờ hay sang Trung Quốc làm chui. Người Dao thì thông minh, tính ko hòa đồng lắm nhưng là những tay đi săn, làm rừng rất giỏi, hay thấy trong rừng núi Tây Nguyên. Tạm thế đã. + Người Thanh Hóa : Thật lòng thì từ công nhân tới đối tác của mình gốc Thanh Hóa tương đối nhiều và sống rất ổn. Tính tình nhanh nhẹn, khôn khéo và chí tiến thủ rất cao, nên vào Nam làm ăn, mới đầu làm công nhân nhưng ko bao giờ yên phận, thường nhảy ra làm buôn bán. Khi làm được sẽ kéo cả làng ra làm cùng, thâu tóm hết mối làm ăn của dân bản xứ, cái này giống người Hoa. Bị ghét ở chỗ này, ngoài ra thì cái tính cờ bạc ăn thua cũng rất cao. Ah, nghe tụi nó kể thì quan chức Thanh Hóa cũng kiểu như vậy, bày đàn, họ mạc phe cánh đấu đá trong chính quyền nên tỉnh nát là vậy. + Nghệ An Hà Tĩnh: Dân chăm chỉ, chịu thương chịu khó, nhưng tính bày đàn rất cao. Dân nghèo thì xấu tính hay vơ vào bản thân, nhưng dân có điều kiện thì sống rất ổn, sòng phẳng, nhiệt tình. Thật ra Thanh Nghệ Tĩnh là miền Trung nhưng hay bị các bạn miền Nam đánh đồng là dân Bắc nên liệt kê cả vào đây. + Dân Hà Nội : Là tổng hợp của tất cả các sắc dân ở trên, nên sẽ phân biệt theo đẳng cấp . Dân thượng lưu, thường là quan chức hay sân sau quan chức loại này rất khôn khéo, nói chuyện ngọt như mía lùi, rất giỏi đánh hơi thấy miếng bánh ngon ăn khắp cả nước. Khi thấy một miếng lợi rõ ràng, sẽ dùng mọi thủ đoạn từ tiền bạc tới quan hệ để đạt được mục đích. Lúc tranh đoạt có thể vùi dập đối thủ ko thương tiếc nhưng khi đã thắng lại rất hào phóng và sòng phẳng với đồng minh thậm trí là đối thủ. Dân Nam vừa sợ vừa thích loại này. Dân trung lưu, chia làm hai loại, trí thức tiểu tư sản thì học thức, trình độ, hòa nhập tốt nhưng hơi gia trưởng, giáo điều và bảo thủ. Dân kinh doanh, buôn bán, có kinh tế tốt, tính tình xởi lởi, việc xã hội, dòng họ không nề hà, nhưng chua ngoa, dễ thành trọc phú, dễ bị lừa tiền bởi tính tham lam như chơi hụi, cờ bạc, buôn gian bán lận, con cái thường không được dạy dỗ tốt. Dân hạ lưu, thường là dân tỉnh lẻ lên Hà Nội kiếm sống rồi bám trụ lại, chạy xe ôm, buôn thúng bán mẹt , vô công rỗi nghề các kiểu đặc điểm là lười, thích chém gió, buôn điêu bán đắt, thích lo việc bao đồng, các bạn miền Nam ra thăm Lăng Bác lơ ngơ hay bị đội này củ hành. Nhưng lại rất thích làm giàu không khó nên các món lô đề, đa cấp... rất thịnh trong giới này.

Tạm thế đã, rảnh biên tiếp.

Page 5

Góc nhìn của 1 thằng làm chủ doanh nghiệp, tiếp xúc, làm việc với đủ loại người ở mọi xã hội, mọi vùng miền thấy như sau : - Dân Bắc tịu chung có mấy vùng miền tính cách tương đối khác nhau: Dân Quảng Ninh, Hải Phòng, Nam Định : đặc điểm chung là những đô thị lớn hình thành khá sớm, nhưng những nguồn lợi phải tranh đoạt nhau mà có, cũng là nơi tụ hội của các phường lưu manh, tứ cố vô thân về làm công nhân kiếm ăn ( đọc Bỉ vỏ của Nguyễn Bính để biết thêm). Nên dân ở đây tương đối khá giả ( Quảng Ninh là giàu luôn) tính cách hào sảng nhưng hung tợn, hay nổ và ăn nói bỗ bã bố đời. Dân Nam thường ghét vì cái tính bố đời này, nhưng ai hiểu thì khá quý vì làm được chơi được. Dân Hưng Yên, Hải Dương, Hà Nam, Thái Bình, Bắc Ninh, Bắc Giang, Ninh Bình : Dân đa phần vẫn đang hoặc xuất thân là nông dân chất phác nên tính tình hiền lành, chăm chỉ, cầu toàn, ngại va chạm, đi xa vào Nam thường làm ăn được, dân bản địa cũng quý nhưng phải gửi tiền về giúp gia đình họ mạc ở quê, nên phải sống tằn tiện thành ra khó hòa đồng. Các bạn miền Nam hay chửi dân Bắc hà tiện ko dám ăn tiêu chủ yếu là sắc dân này. Dân vùng núi như Lạng Sơn, Hòa Bình, Sơn La, Lai Châu... Cái này tính cách thường theo dân tộc như người Tày ít mê tín, chân thành, đáng tin tưởng, sắc dân này đi đâu cũng được quý nên sống rất ổn ở Bình Phước, Lâm Đồng, Đăk Lắc. Người Thái thì hiền lành, khéo léo nhưng ít rời xa bản làng, trong Nam ko nhiều lắm. Người Mông thì nhiệt thành, nhưng ko chăm chỉ, lại hay rượu chủ yếu đi làm thuê các nơi nhưng ko bền. Người Mường thì mê tín, hay rượu, khôn lỏi nhưng lại dễ bị lừa ko được người ta quý lắm, giờ hay sang Trung Quốc làm chui. Người Dao thì thông minh, tính ko hòa đồng lắm nhưng là những tay đi săn, làm rừng rất giỏi, hay thấy trong rừng núi Tây Nguyên. Tạm thế đã. Người Thanh Hóa : Thật lòng thì từ công nhân tới đối tác của mình gốc Thanh Hóa tương đối nhiều và sống rất ổn. Tính tình nhanh nhẹn, khôn khéo và chí tiến thủ rất cao, nên vào Nam làm ăn, mới đầu làm công nhân nhưng ko bao giờ yên phận, thường nhảy ra làm buôn bán. Khi làm được sẽ kéo cả làng ra làm cùng, thâu tóm hết mối làm ăn của dân bản xứ, cái này giống người Hoa. Bị ghét ở chỗ này, ngoài ra thì cái tính cờ bạc ăn thua cũng rất cao. Ah, nghe tụi nó kể thì quan chức Thanh Hóa cũng kiểu như vậy, bày đàn, họ mạc phe cánh đấu đá trong chính quyền nên tỉnh nát là vậy. Nghệ An Hà Tĩnh: Dân chăm chỉ, chịu thương chịu khó, nhưng tính bày đàn rất cao. Dân nghèo thì xấu tính hay vơ vào bản thân, nhưng dân có điều kiện thì sống rất ổn, sòng phẳng, nhiệt tình. Thật ra Thanh Nghệ Tĩnh là miền Trung nhưng hay bị các bạn miền Nam đánh đồng là dân Bắc nên liệt kê cả vào đây. Dân Hà Nội : Là tổng hợp của tất cả các sắc dân ở trên, nên sẽ phân biệt theo đẳng cấp . Dân thượng lưu, thường là quan chức hay sân sau quan chức loại này rất khôn khéo, nói chuyện ngọt như mía lùi, rất giỏi đánh hơi thấy miếng bánh ngon ăn khắp cả nước. Khi thấy một miếng lợi rõ ràng, sẽ dùng mọi thủ đoạn từ tiền bạc tới quan hệ để đạt được mục đích. Lúc tranh đoạt có thể vùi dập đối thủ ko thương tiếc nhưng khi đã thắng lại rất hào phóng và sòng phẳng với đồng minh thậm trí là đối thủ. Dân Nam vừa sợ vừa thích loại này. Dân trung lưu, chia làm hai loại, trí thức tiểu tư sản thì học thức, trình độ, hòa nhập tốt nhưng hơi gia trưởng, giáo điều và bảo thủ. Dân kinh doanh, buôn bán, có kinh tế tốt, tính tình xởi lởi, việc xã hội, dòng họ không nề hà, nhưng chua ngoa, dễ thành trọc phú, dễ bị lừa tiền bởi tính tham lam như chơi hụi, cờ bạc, buôn gian bán lận, con cái thường không được dạy dỗ tốt. Dân hạ lưu, thường là dân tỉnh lẻ lên Hà Nội kiếm sống rồi bám trụ lại, chạy xe ôm, buôn thúng bán mẹt , vô công rỗi nghề các kiểu đặc điểm là lười, thích chém gió, buôn điêu bán đắt, thích lo việc bao đồng, các bạn miền Nam ra thăm Lăng Bác lơ ngơ hay bị đội này củ hành. Nhưng lại rất thích làm giàu không khó nên các món lô đề, đa cấp... rất thịnh trong giới này.

Tạm thế đã, rảnh biên tiếp.

:beauty:
bài viết hay, theo hiểu biết của mềnh thì tương đối đúng. (mềnh ít va chạm xh so với thím này nên nhiều cái thím này nói ko confỉm đc).

Page 6

Góc nhìn của 1 thằng làm chủ doanh nghiệp, tiếp xúc, làm việc với đủ loại người ở mọi xã hội, mọi vùng miền thấy như sau : - Dân Bắc tịu chung có mấy vùng miền tính cách tương đối khác nhau: Dân Quảng Ninh, Hải Phòng, Nam Định : đặc điểm chung là những đô thị lớn hình thành khá sớm, nhưng những nguồn lợi phải tranh đoạt nhau mà có, cũng là nơi tụ hội của các phường lưu manh, tứ cố vô thân về làm công nhân kiếm ăn ( đọc Bỉ vỏ của Nguyễn Bính để biết thêm). Nên dân ở đây tương đối khá giả ( Quảng Ninh là giàu luôn) tính cách hào sảng nhưng hung tợn, hay nổ và ăn nói bỗ bã bố đời. Dân Nam thường ghét vì cái tính bố đời này, nhưng ai hiểu thì khá quý vì làm được chơi được. Dân Hưng Yên, Hải Dương, Hà Nam, Thái Bình, Bắc Ninh, Bắc Giang, Ninh Bình : Dân đa phần vẫn đang hoặc xuất thân là nông dân chất phác nên tính tình hiền lành, chăm chỉ, cầu toàn, ngại va chạm, đi xa vào Nam thường làm ăn được, dân bản địa cũng quý nhưng phải gửi tiền về giúp gia đình họ mạc ở quê, nên phải sống tằn tiện thành ra khó hòa đồng. Các bạn miền Nam hay chửi dân Bắc hà tiện ko dám ăn tiêu chủ yếu là sắc dân này. Dân vùng núi như Lạng Sơn, Hòa Bình, Sơn La, Lai Châu... Cái này tính cách thường theo dân tộc như người Tày ít mê tín, chân thành, đáng tin tưởng, sắc dân này đi đâu cũng được quý nên sống rất ổn ở Bình Phước, Lâm Đồng, Đăk Lắc. Người Thái thì hiền lành, khéo léo nhưng ít rời xa bản làng, trong Nam ko nhiều lắm. Người Mông thì nhiệt thành, nhưng ko chăm chỉ, lại hay rượu chủ yếu đi làm thuê các nơi nhưng ko bền. Người Mường thì mê tín, hay rượu, khôn lỏi nhưng lại dễ bị lừa ko được người ta quý lắm, giờ hay sang Trung Quốc làm chui. Người Dao thì thông minh, tính ko hòa đồng lắm nhưng là những tay đi săn, làm rừng rất giỏi, hay thấy trong rừng núi Tây Nguyên. Tạm thế đã. Người Thanh Hóa : Thật lòng thì từ công nhân tới đối tác của mình gốc Thanh Hóa tương đối nhiều và sống rất ổn. Tính tình nhanh nhẹn, khôn khéo và chí tiến thủ rất cao, nên vào Nam làm ăn, mới đầu làm công nhân nhưng ko bao giờ yên phận, thường nhảy ra làm buôn bán. Khi làm được sẽ kéo cả làng ra làm cùng, thâu tóm hết mối làm ăn của dân bản xứ, cái này giống người Hoa. Bị ghét ở chỗ này, ngoài ra thì cái tính cờ bạc ăn thua cũng rất cao. Ah, nghe tụi nó kể thì quan chức Thanh Hóa cũng kiểu như vậy, bày đàn, họ mạc phe cánh đấu đá trong chính quyền nên tỉnh nát là vậy. Nghệ An Hà Tĩnh: Dân chăm chỉ, chịu thương chịu khó, nhưng tính bày đàn rất cao. Dân nghèo thì xấu tính hay vơ vào bản thân, nhưng dân có điều kiện thì sống rất ổn, sòng phẳng, nhiệt tình. Thật ra Thanh Nghệ Tĩnh là miền Trung nhưng hay bị các bạn miền Nam đánh đồng là dân Bắc nên liệt kê cả vào đây. Dân Hà Nội : Là tổng hợp của tất cả các sắc dân ở trên, nên sẽ phân biệt theo đẳng cấp . Dân thượng lưu, thường là quan chức hay sân sau quan chức loại này rất khôn khéo, nói chuyện ngọt như mía lùi, rất giỏi đánh hơi thấy miếng bánh ngon ăn khắp cả nước. Khi thấy một miếng lợi rõ ràng, sẽ dùng mọi thủ đoạn từ tiền bạc tới quan hệ để đạt được mục đích. Lúc tranh đoạt có thể vùi dập đối thủ ko thương tiếc nhưng khi đã thắng lại rất hào phóng và sòng phẳng với đồng minh thậm trí là đối thủ. Dân Nam vừa sợ vừa thích loại này. Dân trung lưu, chia làm hai loại, trí thức tiểu tư sản thì học thức, trình độ, hòa nhập tốt nhưng hơi gia trưởng, giáo điều và bảo thủ. Dân kinh doanh, buôn bán, có kinh tế tốt, tính tình xởi lởi, việc xã hội, dòng họ không nề hà, nhưng chua ngoa, dễ thành trọc phú, dễ bị lừa tiền bởi tính tham lam như chơi hụi, cờ bạc, buôn gian bán lận, con cái thường không được dạy dỗ tốt. Dân hạ lưu, thường là dân tỉnh lẻ lên Hà Nội kiếm sống rồi bám trụ lại, chạy xe ôm, buôn thúng bán mẹt , vô công rỗi nghề các kiểu đặc điểm là lười, thích chém gió, buôn điêu bán đắt, thích lo việc bao đồng, các bạn miền Nam ra thăm Lăng Bác lơ ngơ hay bị đội này củ hành. Nhưng lại rất thích làm giàu không khó nên các món lô đề, đa cấp... rất thịnh trong giới này.

Tạm thế đã, rảnh biên tiếp.

Quá hay. Tiếp đi bác

Page 7

Góc nhìn của 1 thằng làm chủ doanh nghiệp, tiếp xúc, làm việc với đủ loại người ở mọi xã hội, mọi vùng miền thấy như sau : - Dân Bắc tịu chung có mấy vùng miền tính cách tương đối khác nhau: Dân Quảng Ninh, Hải Phòng, Nam Định : đặc điểm chung là những đô thị lớn hình thành khá sớm, nhưng những nguồn lợi phải tranh đoạt nhau mà có, cũng là nơi tụ hội của các phường lưu manh, tứ cố vô thân về làm công nhân kiếm ăn ( đọc Bỉ vỏ của Nguyễn Bính để biết thêm). Nên dân ở đây tương đối khá giả ( Quảng Ninh là giàu luôn) tính cách hào sảng nhưng hung tợn, hay nổ và ăn nói bỗ bã bố đời. Dân Nam thường ghét vì cái tính bố đời này, nhưng ai hiểu thì khá quý vì làm được chơi được. Dân Hưng Yên, Hải Dương, Hà Nam, Thái Bình, Bắc Ninh, Bắc Giang, Ninh Bình : Dân đa phần vẫn đang hoặc xuất thân là nông dân chất phác nên tính tình hiền lành, chăm chỉ, cầu toàn, ngại va chạm, đi xa vào Nam thường làm ăn được, dân bản địa cũng quý nhưng phải gửi tiền về giúp gia đình họ mạc ở quê, nên phải sống tằn tiện thành ra khó hòa đồng. Các bạn miền Nam hay chửi dân Bắc hà tiện ko dám ăn tiêu chủ yếu là sắc dân này. Dân vùng núi như Lạng Sơn, Hòa Bình, Sơn La, Lai Châu... Cái này tính cách thường theo dân tộc như người Tày ít mê tín, chân thành, đáng tin tưởng, sắc dân này đi đâu cũng được quý nên sống rất ổn ở Bình Phước, Lâm Đồng, Đăk Lắc. Người Thái thì hiền lành, khéo léo nhưng ít rời xa bản làng, trong Nam ko nhiều lắm. Người Mông thì nhiệt thành, nhưng ko chăm chỉ, lại hay rượu chủ yếu đi làm thuê các nơi nhưng ko bền. Người Mường thì mê tín, hay rượu, khôn lỏi nhưng lại dễ bị lừa ko được người ta quý lắm, giờ hay sang Trung Quốc làm chui. Người Dao thì thông minh, tính ko hòa đồng lắm nhưng là những tay đi săn, làm rừng rất giỏi, hay thấy trong rừng núi Tây Nguyên. Tạm thế đã. Người Thanh Hóa : Thật lòng thì từ công nhân tới đối tác của mình gốc Thanh Hóa tương đối nhiều và sống rất ổn. Tính tình nhanh nhẹn, khôn khéo và chí tiến thủ rất cao, nên vào Nam làm ăn, mới đầu làm công nhân nhưng ko bao giờ yên phận, thường nhảy ra làm buôn bán. Khi làm được sẽ kéo cả làng ra làm cùng, thâu tóm hết mối làm ăn của dân bản xứ, cái này giống người Hoa. Bị ghét ở chỗ này, ngoài ra thì cái tính cờ bạc ăn thua cũng rất cao. Ah, nghe tụi nó kể thì quan chức Thanh Hóa cũng kiểu như vậy, bày đàn, họ mạc phe cánh đấu đá trong chính quyền nên tỉnh nát là vậy. Nghệ An Hà Tĩnh: Dân chăm chỉ, chịu thương chịu khó, nhưng tính bày đàn rất cao. Dân nghèo thì xấu tính hay vơ vào bản thân, nhưng dân có điều kiện thì sống rất ổn, sòng phẳng, nhiệt tình. Thật ra Thanh Nghệ Tĩnh là miền Trung nhưng hay bị các bạn miền Nam đánh đồng là dân Bắc nên liệt kê cả vào đây. Dân Hà Nội : Là tổng hợp của tất cả các sắc dân ở trên, nên sẽ phân biệt theo đẳng cấp . Dân thượng lưu, thường là quan chức hay sân sau quan chức loại này rất khôn khéo, nói chuyện ngọt như mía lùi, rất giỏi đánh hơi thấy miếng bánh ngon ăn khắp cả nước. Khi thấy một miếng lợi rõ ràng, sẽ dùng mọi thủ đoạn từ tiền bạc tới quan hệ để đạt được mục đích. Lúc tranh đoạt có thể vùi dập đối thủ ko thương tiếc nhưng khi đã thắng lại rất hào phóng và sòng phẳng với đồng minh thậm trí là đối thủ. Dân Nam vừa sợ vừa thích loại này. Dân trung lưu, chia làm hai loại, trí thức tiểu tư sản thì học thức, trình độ, hòa nhập tốt nhưng hơi gia trưởng, giáo điều và bảo thủ. Dân kinh doanh, buôn bán, có kinh tế tốt, tính tình xởi lởi, việc xã hội, dòng họ không nề hà, nhưng chua ngoa, dễ thành trọc phú, dễ bị lừa tiền bởi tính tham lam như chơi hụi, cờ bạc, buôn gian bán lận, con cái thường không được dạy dỗ tốt. Dân hạ lưu, thường là dân tỉnh lẻ lên Hà Nội kiếm sống rồi bám trụ lại, chạy xe ôm, buôn thúng bán mẹt , vô công rỗi nghề các kiểu đặc điểm là lười, thích chém gió, buôn điêu bán đắt, thích lo việc bao đồng, các bạn miền Nam ra thăm Lăng Bác lơ ngơ hay bị đội này củ hành. Nhưng lại rất thích làm giàu không khó nên các món lô đề, đa cấp... rất thịnh trong giới này.

Tạm thế đã, rảnh biên tiếp.

Nghe hay quá bác, em là dân Nam nên lắng nghe để hiểu
Sent from my BoomPhone using vozForums

Page 8

Video liên quan

Chủ đề