Tôi là một con lừa review năm 2024

Rất là được truyền cảm hứng với cách chị ý đi và góc nhìn cuộc sống của chị. Dù đã drop "Con đường hồi giáo" một lần vì cách hành văn của chị ý hông hẳn là gu của mình. Lối viết đó vẫn được giữ y xì đúc như vậy. Nhưng không hiểu sao lần đọc này lại thấy thú vị và dí dỏm. Chắc sẽ lôi "Con đường hồi giáo" ra đọc lại.

tle2106's review against another edition

Go to review page

4.0

ACTUAL RATING: 3.5/5 -Cô Mai và chị Thùy Minh là 2 người phụ nữ mình thích nhất vì tính điên lạ, thích gì là phải triển, xã hội à, hề hềai gãnh. Đọc để thấy ngọn lửa xê dịch cháy bùng bùng trong lồng ngực của con bé bất mãn vì học hành cuối cấp và tin là vẫn còn con đường khác cho mình =))) the world's still here awaiting for you to explore - Nhưng quyển này mình đánh giá chán hơn "Con đường Hồi giáo" khá khá nhiều đó :(( tại quyển kia xuất sắc quá

anniereadsnshares's review against another edition

Go to review page

4.0

"Và tôi lên đường như một tờ giấy trắng, với niềm khao khát được phủ kín, được lấp đầy, được đổi thay."

Cảm ơn cuốn sách "Tôi là một con lừa" của TS Nguyễn Phương Mai đã truyền cảm hứng cho mình thật nhiều trong việc khám phá thế giới này trong suốt nhiều năm qua.

- Lần đọc lại thứ 3 này (2023), mình nhận ra được 3 vấn đề chính của cuốn sách này: 1. Nhiều chương được viết ngắn gọn, chỉ làm từ mức khá đến tốt ở việc đặt vấn đề, chứ chưa thể cung cấp cho người đọc cái nhìn toàn diện về 1 quốc gia nào đó (Tuy nhiên, tác giả sẽ chia sẻ kỹ lưỡng và sâu sắc hơn ở cuốn "Con đường hồi giáo".) 2. Ngôn từ đôi chỗ chưa đủ tính trang trọng. 3. Sự khác biệt về lối sống và tính cách (Mình xin phép không chia sẻ phần này, nhưng mình tôn trọng sự khác biệt này)

Đọc lại một cuốn sách đã từng truyền cảm hứng cho mình rất nhiều là một trải nghiệm thú vị. Mình nhìn thấy chính mình của nhiều năm trước, mình tìm được nguồn cảm hứng dồi dào và mình hồi sinh những điều đã cũ.

minhpate's review against another edition

Go to review page

3.0

Giả sử bạn được tái sinh thành 3 con vật , hay dành 1’ suy nghĩ và ghi lại tên 3 con vật đó.

Đây giống như nhật kí hành trình du lịch bụi của tác giả , và cũng bởi là “nhật kí” nên những câu chuyện ở đây rất thường nhật , nhỏ bé , không đủ dài để đào sâu thêm về 23 quốc gia tác giả từng đặt chân.

Đọc cho vui là ổn , nhưng để hiểu sâu về thế giới thì chưa đủ.

Quay trở lại với câu hỏi ban đầu. Đây là kết quả :

• Con vật thứ nhất tiêu biểu cho con người bạn muốn trở thành.

• Con vật thứ 2 tiêu biểu cho con người mà xã hội xung quanh muốn bạn trở thành.

• Bạn có mất công suy nghĩ để tìm ra con vật thứ ba không ? Tìm ra nó chẳng mấy dễ dàng vì nó tiêu biểu cho con người thật của bạn.

cholleoyo11's review against another edition

Go to review page

4.0

theo mình thì cuốn sách lúc đầu hơi lan man vì kể từng câu chuyện riêng lẻ không theo hệ thống (với một đứa đầu óc lúc nào cũng ở trên trời thì điều này khá khó khăn :) ) nhưng càng đọc thì càng biết được nhiều điều về thế giới xung quanh. Đây chỉ là 1 cuốn sách, và 1 cuốn sách thì không thể nói hết lên được mọi điều về 1 quốc gia, nhưng đọc sách giúp bạn đi du lịch dù chỉ ngồi ở nhà và những gì mình biết được qua cuốn sách chỉ là 1 phần rất nhỏ.

trang_ii's review against another edition

Go to review page

4.0

4 sao. Vì nghe nói quyển sau hay hơn (.-.) và vì dù mở đầu cũng như xuyên suốt sách có khá nhiều phần cuốn hút (?) & để lại nhiều suy nghĩ cho người đọc nhưng một số đoạn còn nhạt nhoà, chưa để lại ấn tượng sâu sắc. Rất thích cách suy nghĩ và những đúc kết sau mỗi hành trình của Phương Mai. Chắc chắn sẽ đọc quyển tiếp theo. . . . . (and I think I’m probably bitten by the traveling bug.. just, a lil bit)

vannhi's review

Go to review page

4.0

Mỗi tản văn về từng đất nước Mai đặt chân đến ko chỉ phác thảo vài nét về thiên nhiên, văn hoá, trải nghiệm mới mà còn là bức tranh tổng quan, chân thực sống động về con người, nếp sống, tư tưởng, chính trị, môi trường... Đằng sau đó là những mảnh đời riêng biệt, là khả năng thấu cảm cái đẹp, là những cung bậc cảm xúc và cả những băn khoăn trăn trở nghĩ suy về cá nhân cùng cộng đồng. Đọc sách mà tâm hồn cũng phấn khích, rung động liên hồi theo như thể thân mình được nhấc bổng lên không gian rồi được tạo hoá ưu ái tặng cho lăng kính sặc sỡ để ghé mắt ngắm nhìn những miền đất xa lạ vậy. Phong cách sống chút phớt đời của thanh niên đầy sức sống , trái tim ấm nóng rộng mở thuộc về nghề giáo cùng cái nhìn sắc sảo đặc trưng phóng viên, tất cả hoà quyện trong một người phụ nữ khiến mình rất đỗi cảm phục. Kết: Cuốn sách nhỏ với nhiều giá trị lớn, khiến bất cứ ai cũng thoả mãn tới câu chữ cuối cùng.

achouz's review

Go to review page

3.0

Đây là cuốn đầu tiên mình đọc của chị. Ấn tượng ban đầu của mình về chị là một kẻ khoác lác, khoe học thức và kể công khi đọc nửa đoạn đầu. Vì những chương đầu chị viết hoàn toàn rời rạc và cảm giác chắp vá từ các bài viết blog khác nhau.

Mình đặc biệt ko thích đoạn chị kể về khoảng hai mươi mấy nước chị ấn tượng nhất khi đi du lịch, vì cảm giác nó rất ngắn, ko liên quan đến nhau, mỗi nước kể ra chớp nhoáng như chỉ để người đọc biết được điểm đến và sự mạo hiểm bất chấp của mình mà ko đào sâu cho ng đọc thấy đc sự kết nối. Tuy nhiên nửa sau của cuốn sách đã gỡ gạc rất nhiều những ấn tượng ko mấy tốt đẹp của mình về chị. Mình thích đoạn chị kể về mẹ chị. Chính câu chuyện về mẹ chị đã làm mình thay đổi suy nghĩ, quay ra thích chị một, thì yêu mến và thần tượng mẹ chị mười. Một người phụ nữ có một không hai! Càng đọc về phần sau của cuốn sách, ác cảm về chị giảm dần, thay vào đó là suy nghĩ đồng cảm với sự gần gũi, chân thật và tự nhiên trong câu văn của chị . mình cảm giác chị như một người bạn đang ngồi cà phê và chia sẻ câu chuyện mới đi du lịch về với mình vậy. Ly kì và mộc mạc. Mình thích tư tưởng sống và triết lí yêu hoang dã tự do của chị, cũng là cái mà mình ngưỡng mộ và thầm ước bản thân cũng được như vậy. Nhưng có lẽ mình chưa đủ chín và đủ sâu để có thể tự thân hành động theo triết lí đó một cách vô thức. Mình hi vọng khi bằng tuổi chị, có thể mạnh mẽ và hoang dại bằng một nửa phần chị là cũng mãn nguyện lắm rồi.

Nãy giờ hơi lan man, túm lại thích chị vì con người của chị, ko thích cuốn sách lắm vì nó hơi lộn xộn và rời rạc. Nhưng có lẽ đó cũng là cách hay để chị giới thiệu cho người đọc lối sống thú vị ko giống ai của mình. 3.5*/5*

vyduong's review

Go to review page

5.0

[like a rolling stone… như một hòn đá lăn, ít nhất là không để bị bám rêu]

Đây là câu nói ưa thích của tác giả và cũng là châm ngôn sống của cô. Tác giả còn tự ví mình như một con lừa...ưa nặng. Đôi chân lúc nào cũng đi chu du nhưng không phải đi du lịch nghỉ dưỡng như người ta đâu (vì cái đó là holiday thôi), còn với những chuyến đi của tác giả, đó là travel thật sự…

(Note: mình gọi tác giả là “cô” vì thấy năm sinh của cô ở ngoài bìa (cỡ tuổi mẹ mình) do đó mình càng khâm phục hơn =))) )

… Tại sao nói những chuyến đi của tác giả là travel thật sự? Vì cô đi du lịch không giống người ta… Đó là chuyến đi tình nguyện đến vùng Nam Phi; là Columbia nổi tiếng Mafia và ma túy; là Quito (Ecuador) với đầy tội phạm trộm cắp; là một Cuba khép mình vì lệnh cấm vận; hay vùng Trung Đông chiến sự phức tạp. Khi đọc đến đây mình nghĩ tại sao cô lại phải liều mình như vậy? Đơn giản là vì có những thứ chỉ có đi mới thấy được. Ví dụ là việc các tổ chức hỗ trợ đói nghèo cho Nam Phi, lúc đầu tác giả cũng rất hào hứng với chuyến đi tình nguyện (và mất phí) này nhưng sau khi đến nơi thì cô mới tá hỏa vì thái độ sống phụ thuộc vào tiền trợ cấp của người dân ở đây. Một “lục địa dở sống dở chết” thì phải lụn bại, tan tác, rồi từ đống tro tàn, đổ nát đó châu Phi mới có thể vực dậy phát triển. Giống như loài chim phượng hoàng hồi sinh giữa tàn tro. Bởi mới nói giúp người thì nên cho cần câu thay vì cho cá.

Khi đến Namibia và ngắm nhìn những người của bộ lạc Himba, trong lòng tác giả dấy lên những trăn trở về cái gọi là truyền thống. Khi cuộc sống ngày càng phát triển thì những giá trị truyền thống cũng sẽ bị quên lãng. Việc mà người ta đắn đo suy nghĩ là làm thế nào giữ những giá trị truyền thống trong thời đại phát triển - việc gần như không thể. Và việc khó đó là làm thế nào để phân biệt giữa hủ tục và phong tục.

Điều mình thích nhất ở sách có lẽ là giọng văn của tác giả, không quá cầu kỳ, nhưng đủ sâu sắc. Ở phần Thế giới qua lăng kính của mẹ, thì mình có thể thấy rõ hơn sự liều của tác giả là thừa hưởng từ mẹ =))) Giờ thì mình biết tại sao giảng viên của mình suggest quyển này, vì tác giả là cũng giảng viên môn Giao tiếp liên văn hóa (aka Intercultural Communication), môn mà mình đang học.

Mình thích cả những quan niệm sống của tác giả về tiền bạc, tình yêu, công việc và cả cuộc sống. Với cô, “tiền đôi khi như tóc, hết thì mọc lại” quan trọng là những trải nghiệm cô có. Hay muốn trải nghiệm trọn vẹn một nền văn hóa, thì phải “nhập gia tùy tục”, nghĩa là nếu đã có cơ hội thì phải nắm lấy (nhưng cũng không nên liều quá =))) ). Ngoài ra, một cách để bản thân thấy thanh thản, cũng như tận hưởng trọn vẹn mọi thứ đó là sống hết mình và thật lòng.

Sách khá ngắn, đọc cảm thấy không đã ý. Nên là mình cứ chậm chạp hoàn thành quyển sách vì sợ hết. Thật đó =))) À ngoài ra tác giả còn là một người cảm tính giống như mình. Nói cảm tính thì thật ra cũng không đúng hoàn toàn, mà là làm việc theo trái tim. Khi con tim mách bảo gì thì làm việc đó, không phải đắn đo, nặng đầu =))) Cũng như việc mình cho quyển này 5 sao là vì bản thân không tìm ra được lỗi để chê.