Kể chuyện sự tích con muỗi

Ngày xửa ngày xưa, có hai vợ chồng nhà nọ yêu nhau rất mực. Ngày mới lấy nhau, họ đã từng ăn thề hẹn không bỏ nhau. Nếu không may một trong hai người chết đi thì người kia sẽ chết theo để xuống âm ty cho có bạn.

Sau đó không bao lâu, người vợ trẻ tự nhiên bị chết mang đi một cách đột ngột. Không ai có thẻ tả được hết tình cảnh đau thương của người chồng. Anh chàng đã mấy lần toan tự tử, nhưng bị người nhà ngăn trở và canh phòng ráo riết. Hôm sắp sửa cất đám bỗng có một đạo sĩ đến bày cho chàng phép cải tử hoàn sinh mà theo lời ông ta, đã từng có nhiều người dùng rất ứng nghiệm. Phép của ông ta chẳng có gì khó, chỉ cần người sống gan dạ và kiên trì một chút là được. Nghĩa là người sống mỗi ngày ba lần ôm ấp và truyền hơi ấm của mình vào cho tử thi. Làm luôn như thế không nghỉ ngày nào thì chỉ trong khoảng ba tháng mười ngày là người chết sẽ sống lại...

Sự tích con Muỗi – truyện cổ tích Việt nam – kể về câu chuyện một chàng trai hết lòng chung thuỷ, yêu thương vợ, nhưng người vợ lại bội bạc, cuối cùng bị biến thành con Muỗi chuyên đi hút máu người. Các bạn nghe truyện bằng Audio – Mp3 ở phía dưới nhé.

Kể chuyện sự tích con muỗi

Ngày xưa, có một chàng trai không giàu nhưng cũng không nghèo. Chàng có một người vợ đẹp. Đời sống của hai người ấy đơn giản chàng thì lo làm trồng ruộng lúa màu, còn vợ chàng thì chăm tằm, ươm tơ nhưng mà thật ra người vợ rất lười nhác, lười lắm, suốt ngày chỉ thích làm duyên và mơ ước một cuộc sống giàu sang quyền quý.

Bỗng một hôm người vợ chết, anh chồng rất buồn, không muốn rời thân thể vợ và không muốn chôn vợ xuống đất. Sau khi bán hết tất cả đồ đạc trong nhà, anh ta cõng vợ leo lên một con thuyền Tam Bản và đi theo dòng sông.

Một buổi sáng, họ đến một ngọn núi xanh rờn và thơm ngát muôn hoa. Hiếm phải nói là tuyệt đẹp. Trên núi đủ các loại cây trái vui thích. Chàng thấy tâm hồn mình nhẹ nhàng. Đi được một chút, chàng gặp một ông già tóc trắng như bông, đi chống gậy trúc, mặt đầy nếp nhăn nhưng sáng tươi và hiền từ phúc hậu. Đó chính là vị thần sức khỏe. Ông cất tiếng nói với Chàng:

Tôi đã biết được những nhân nghĩa của anh rồi. Vì vậy tôi đã dựng núi trên đường đi của anh. Nếu anh muốn thì tôi sẽ nhận anh là môn đệ của tôi.

Chàng cảm ơn ông thần, nhưng rồi nói với ông là sẽ không bao giờ rời xa được người vợ. Điều ao ước duy nhất của chàng chỉ là làm cho người vợ thương yêu hồi sinh lại thôi. Ông Thần trầm ngâm giây lát rồi nói:

Sao anh lại quyến luyến mảnh đất đầy đắng cay này. Những hạnh phúc, niềm vui phù du chỉ là huyễn hoặc mà thôi.

Rồi ông nói tiếp:

thôi cũng được, nếu anh khao khát điều đó thì tôi sẽ chấp thuận điều mong ước đó. Mong rằng anh sẽ không phải hối tiếc sau này.

Và theo lời chỉ đạo của vị thần, sức khỏe, chàng cắt đầu ngón tay mình và nhỏ ba giọt máu lên tim của người vợ. Thần diệu thay, người vợ dần dần mở mắt và tỉnh dậy, trước khi tạm biệt ông thần nói với người vợ:

Cô đừng có quên nhiệm vụ của cô nhá và phải mãi nhớ đến sự tận tâm của chồng cô. Chúc hai người hạnh phúc.

Hai vợ chồng tạm biệt vị thần, sức khỏe và lên thuyền quay trở lại chốn cũ. Khi hai người dừng chân ở một bến cảng, người chồng lên bờ đi mua đồ ăn. Trong lúc đó, có một ghe bầu rất to dừng bên thuyền của chàng. Người chủ của ghe là một người buôn bán rất giàu. Lúc ông ta nhìn thấy nàng ngồi đợi trong thuyền thì ông bỗng kinh ngạc bởi sắc đẹp của nàng. Ông mời nàng lên ghe bầu uống trà và tặng nàng vô vàn tơ lụa. Nhưng khi nàng ở trên ghe bầu rồi thì ghe bầu rời cảng và đi mất.

Người chồng trở lại và không thấy người vợ đâu. Chàng đi tìm mãi ba tháng sau mới tìm thấy người vợ của mình đang sống trong cảnh xa hoa và người vợ cũng không muốn quay về cùng chàng qua nhiều lần thuyết phục nhưng người vợ cũng không muốn quay về cùng chàng. Cô ta không muốn sống cuộc sống bình dân như trước. Chàng mặc dù rất đau buồn nhưng cũng đành chấp nhận quay về một mình.

Nhưng trước khi đi, người chồng hỏi người vợ một điều:

nàng đã không muốn trở về cùng ta vậy. Nàng hãy trả lại cho ta ba giọt máu ta đã từng cho nàng.

Người đàn bà tham vinh hoa phú quý, nghĩ rằng không cần quay về với người chồng bần hàn nữa và nghĩ rằng mình không thể tự dưng vì ba giọt máu mà chết được. Nghĩ vậy, chị ta liền lấy một con dao và chích máu ở đầu ngón tay để trả lại. Người chồng thấy thế thì đã hiểu từ nay giữa họ đã ân đoạn nghĩa tuyệt, không còn tình cảm nào ràng buộc hết, chàng đành lủi thủi trở về chiếc thuyền con của mình.

Thế nhưng đêm hôm ấy, chỗ đất trên tay người vợ bỗng sưng tấy lên, toàn thân lên cơn sốt đùng đùng trong cơn mê sảng. Chị ta hoảng sợ gọi tên người chồng cũ, nhưng tiếc thay chàng đã đi quá xa, không thể nghe thấy. Đến sáng thì người vợ mất, toàn thân cong như một tấm ván.

Vì nàng là một người phú phiếm, chỉ thích vinh hoa, phú quý, không biết quý trọng tình cảm và sự hy sinh của người khác dành cho mình nên nàng vừa chết đi liền biến thành một loài côn trùng này suốt ngày đi tìm người hòng đòi lại ba giọt máu để có thể chuyển khiếp và người ta gọi đó là con Muỗi. Vì thế, mỗi khi gặp phải những người không biết quý trọng tình cảm, người ta thường buột miệng nói là Muỗi