Gửi lời xin lỗi vì đã làm tổn

Con người ai cũng có khuyết điểm, sai lầm, nên cách tốt nhất là quên được thì hãy quên, tha thứ cho người để người tha thứ lại cho mình.

CẢM ƠN

1. Cám ơn những người đã luôn tin tưởng tôi, dẫu tôi biết mình không đáng được nhiều như thế! 2. Cám ơn những điều bạn và mọi người đã làm cho tôi, vì tôi. 3. Cám ơn bạn đã luôn chân thành với tôi, những gì mà bạn cho tôi như nụ cười, lời nói của bạn... 4. Cám ơn bạn và bất kỳ ai đã luôn quan tâm, sẵn sàng lắng nghe và thấu hiểu những gì tôi nói. 5. Cám ơn những va vấp, những giọt nước mắt để tôi trưởng thành hơn, cứng cáp hơn. 6. Cám ơn những dối gian, những ích kỷ, nhỏ nhen mà người khác dành cho tôi, để tôi có thể tỉnh táo hơn. 7. Cám ơn cuộc sống đã cho tôi những phút giây vui vẻ, bình yên, dầu ít nhưng thật sự hạnh phúc. 8. Cám ơn chính tôi đã không bỏ cuộc, đã biết đứng dậy và vượt qua. 9. Cám ơn những người đã trao truyền niềm tin cho tôi, giúp tôi hiểu và biết thêm về cuộc sống và tình người. 10. Cám ơn tất cả mọi người, những người đã từng giúp tôi, đã từng bên tôi, cho tôi thêm niềm tin và giúp tôi thêm vui vẻ...

Những được mất của một năm đã không còn quan trọng, bởi chẳng thể làm lại từ đầu, nhưng năm cũ với tôi sẽ luôn có một vị trí nhất định, đánh dấu những ký ức của tôi, những cố gắng thiện lành mà tôi đã đạt được. Cám ơn cuộc đời đã cho tôi thêm một năm tươi đẹp nữa để yêu thương, được yêu thương, và làm thêm được nhiều điều tốt đẹp nữa cho tôi, cho bạn, và cho mọi người.

Khi yêu người ta luôn mong người mình yêu, được hạnh phúc, được vui vẻ đủ đầy. Tôi không đủ để cho em hạnh phúc đủ đầy, không đủ để chứa đựng những thứ thuộc về em, không đủ để cho em một cuộc sống em mong muốn, có lẽ tôi không đủ.

Gửi em!

Cuộc đời là những những chuyến đi dài, những cuộc gặp gỡ và chia ly. Tôi và em cũng không ngoài quy luật ấy, tiếc rằng quãng đường chúng ta đi cùng nhau quá ngắn. 4 năm là quãng thời gian quá ngắn trong một cuộc đời, nhưng sẽ là quá dài cho những giấc mơ mộng mị, và đủ vừa cho một tình yêu được thử thách.

Con người hiếu thắng, ích kỷ, và đôi khi vô cảm lạnh lùng là một con người không tốt, không hoàn thiện. Tiếc thay tôi là con người như vậy. Có những lúc hành động sai, nói những ngôn từ chua chát được thốt ra từ một kẻ có học vấn và trình độ là điều khó chấp nhận. Đã có nhiều lúc, sau khi có những hành vi sai tôi đã hối hận và day dứt. Nhưng sự hiếu thắng, sự ích kỷ đã không cho phép tôi hạ mình và tôi luôn nghĩ tại cô ấy không tôn trọng mình, tại cô ấy... cũng thế. Điều đó đã góp phần kết thúc một câu chuyện.

Cầu thang, góc phố, con đường, quán ăn,… nơi đâu cũng là hình ảnh của kỷ niệm, những hạnh phúc và đau đớn, giờ bỗng chốc đã trở thành hoài niệm.

Đời người thật quá ngắn ngủi để giúp ta có đủ những trải nghiệm để chúng ta không được mắc sai lầm. Bởi chỉ sai lầm là chúng ta phải trả giá có thể bằng cả quãng đời còn lại. Chia tay dù là một người bạn, một quán ăn, một chú cún, thậm chí là một gốc cây cũng khiến cho ta đớn đau, nuối tiếc, huống chi là chia tay một mối tình.

Ly nước dù có rất trong và rất mát nhưng không đặt đúng chỗ thì ly nước đó cũng dư thừa và sẽ dần vơi cạn theo thời gian và tình cảm cũng vậy. Chúng ta đủ dũng cảm, đủ thứ tha thì ly nước luôn là một thứ ngọt lành tinh khiết và luôn luôn tưới mát cuộc đời. Nhưng đặt nhầm chỗ thì chúng ta thêm nước vào ly chỉ khiến nó tràn và ướt nhèm mà thôi.

“Chúng ta chia tay đi” luôn là những từ đau đớn nhất đối với người đang còn yêu, nhưng sẽ là nhẹ nhàng và một sự giải thoát đối với người kia. Em đã có người mới, có hạnh phúc mới. Đúng ra tôi phải vui vẻ vì thấy em hạnh phúc với sự lựa chọn mới của mình. Có người nói với tôi khi yêu người ta luôn mong người mình yêu, được hạnh phúc, được vui vẻ đủ đầy.

Tôi không đủ để cho em hạnh phúc đủ đầy, không đủ để chứa đựng những thứ thuộc về em, không đủ để cho em một cuộc sống em mong muốn, có lẽ tôi không đủ. Tình yêu bản thân nó vốn mang trên mình những ích kỷ nhỏ nhen, vì thế khi thấy em nói cười, hạnh phúc bên người mới, tôi đã không thể vui vẻ, tại sao vậy? Tôi đã sai khi nghĩ rằng tôi không bước thì em không đi, nhưng con đường thì rất rộng, cuộc đời thì rất lớn, mộng tưởng thì rất nhiều làm sao tôi ngăn được.

Chia tay tôi đã suy nghĩ, đã day dứt rất nhiều mặc dù người chủ động chia tay là em. Tôi đã tự hỏi, chúng ta đã có thời gian 4 năm, đã có bao kỷ niệm, đã có nhiều sự sẻ chia, đã gắn bó, đã có bao dự định, tại sao em vẫn ra đi? Tôi đã làm gì sai, tôi không giàu có, tôi không có nhà hay xe, không có chức cao quyền trọng, hay tại tuổi tuổi và tuổi em không hợp?

Nhưng đáp án chính xác tôi vẫn không có bởi có quá nhiều đáp án, nên tôi không biết lựa chọn đáp án nào. Thôi thì tốt hơn hết hãy để nó vào ngăn tủ quá khứ cho thời gian phủ bụi, bởi có những thứ ta càng cố tìm câu trả lời càng khiến ta thêm buồn mà thôi. Tôi đã nói chuyện và chia sẻ với người bạn thân để vơi đi, và tôi vẫn thấy mình thiếu đi một cái gì đó, có lẽ là một lời xin lỗi. Tôi xin lỗi vì những lúc tôi làm em bị tổn thương.

Em đã có người đàn ông mới, hạnh phúc mới. Chúc mừng em. Tôi nên thế. Mọi thứ chỉ là tương đối, bởi đời không có gì là tuyệt đối. Hôm nay như vậy ngày mai có thể khác, thậm chí là rất khác. Tôi có nhiều khuyết điểm, nhiều thiếu sót, và cả sai lầm. Mọi thứ đã hết, nhưng quan trọng là tôi đã nhận ra để sống tốt, hơn để trưởng thành hơn.

Tôi phải là người trưởng thành và thành công sau câu chuyện này. Tôi hy vọng em và người em yêu cũng như vậy. Chào em.

Chủ đề