Cách trình bày đoạn hội thoại

Màu nền Trắng Xanh Vàng Nâu Xám Đen

Kiểu chữ Time News Roman Arial Tahoma Georgia Open Sans Sans Serif

Cỡ chữ 14 16 18 20 22 24 26 28 30

Chiều cao dòng 100% 120% 140% 160% 180% 200%

Bạn nghĩ rằng viết hội thoại trong tiểu thuyết là một điều vô cùng dễ dàng?

Bạn viết hội thoại để câu chữ?

Bạn viết hội thoại khi bí ý tưởng miêu tả cảnh vật hay tâm lý nhân vật?

Nếu bạn đã từng nghĩ hoặc từng làm những điều trên thì bạn sai rồi.

Hội thoại là một phần quan trọng của tiểu thuyết nhưng các tác giả trẻ thường sử dụng hội thoại sai cách. Điều này dẫn đến tác phẩm của họ chứa quá nhiều “hội thoại thừa”. Để hạn chế “hội thoại thừa” trong tiểu thuyết, mời các bạn tham khảo kinh nghiệm viết hội thoại của mình.

1. Hội thoại phải có mục đích

Mục đích ở đây có thể là dùng đoạn hội thoại đó để khắc họa tính cách nhân vật, lột tả cảm xúc nhân vật, thúc đẩy diễn biến câu chuyện, giải quyết mâu thuẫn, đặt vấn đề liên quan đến diễn biến… Đừng câu chữ bằng những đoạn hội thoại vô tác dụng mà sau khi xóa đi, nó cũng chẳng ảnh hưởng gì đến cốt truyện.

2. Thường xuyên kết hợp hội thoại với hành động của nhân vật

Khi mở đầu hội thoại, đừng lạm dụng quá nhiều những câu như:

– Anh ấy nói…

– Cô ấy nói…

Trong cuộc sống, bạn có thấy người ta chỉ nói mà không làm gì cả không? Có thể người ta vừa nói vừa nhìn đi đâu đó, hoặc cúi gầm xuống đất, hoặc đang nhâm nhi cà phê chẳng hạn.

3. Đừng viết hội thoại quá dài

Đôi khi, tác giả lồng vào truyện một đoạn hội thoại dài vài trăm từ để giải thích một vấn đề nào đó theo lối “từ điển bách khoa”. Hãy nhớ quy tắc, chỉ có miêu tả là dài, hội thoại không dài.

Kết thúc kinh nghiệm về “hội thoại thừa”. Sau đây, mình xin viết tiếp một vài kinh nghiệm về “hội thoại sai”

1. Hội thoại và tính cách nhân vật là “một cặp đôi” không thể tách rời

Trong một câu chuyện có nhiều nhân vật. Mỗi nhân vật lại có tính cách khác nhau. Đừng gán một kiểu hội thoại cho tất cả các nhân vật mà bạn tạo ra.

– Ví dụ 1: Người lịch sự thoại lịch sự, người mất dạy thoại mất dạy… Khi người lịch sự trở nên mất dạy và người mất dạy biến thành lịch sự thì thoại cũng phải chuyển biến theo.

– Ví dụ 2: Một anh chàng sẽ thoại với bạn bè một kiểu, thoại với bạn gái một kiểu và thoại với bố mẹ kiểu khác…

Nếu bạn không phân biệt rõ ràng thoại giữa nhân vật này và thoại giữa nhân vật khác thì tác phẩm của bạn sẽ bị mất điểm trầm trọng.

2. Viết hội thoại tự nhiên – Tránh hội thoại đọc lên nghe rất gượng

Đọc lên nghe rất gượng. Chắc các bạn cũng phần nào đoán ra được lỗi viết thoại này rồi. Khi viết ra một câu thoại mà đọc lên, bạn cảm thấy khá gượng thì xin chia buồn, bạn đã viết sai.

Có 2 câu thoại sau:

– Bồ ơi, mình đi đâu thế?

– Đi đâu đây bồ?

Bạn hãy thử đọc 2 câu thoại trên xem câu nào gượng hơn. Chắc chắn là câu ở ví dụ 1 gượng hơn rùi, đúng không?

Đó là một số kinh nghiệm của mình. Tác giả nào có kinh nghiệm khác về viết thoại hãy bình luận bên dưới cho mình và các tác giả khác tham khảo nhé.

Chia sẻ bài viết:

Facebook Twitter

Viết các đoạn hội thoại hoặc đối thoại bằng lời nói thường là một trong những phần khó nhất của bài viết sáng tạo. Tạo ra một cuộc đối thoại hiệu quả trong bối cảnh của một câu chuyện kể đòi hỏi nhiều hơn là nối tiếp câu trích dẫn này với câu trích dẫn khác. Tuy nhiên, với thực hành, bạn có thể học cách viết cuộc đối thoại có âm thanh tự nhiên, sáng tạo và hấp dẫn.

Nói một cách đơn giản, đối thoại là tường thuật được chuyển tải thông qua lời nói của hai hoặc nhiều nhân vật. Đối thoại hiệu quả nên làm nhiều việc cùng một lúc chứ không chỉ chuyển tải thông tin. Nó sẽ thiết lập bối cảnh, hành động trước, cung cấp cái nhìn sâu sắc về từng nhân vật và báo trước các hành động kịch tính trong tương lai.

Đối thoại không nhất thiết phải đúng ngữ pháp; nó sẽ đọc như bài phát biểu thực tế. Tuy nhiên, phải có sự cân bằng giữa lời nói thực tế và khả năng đọc. Đối thoại cũng là một công cụ để phát triển tính cách. Lựa chọn từ ngữ cho người đọc biết nhiều điều về một người: ngoại hình, dân tộc, giới tính, xuất thân, thậm chí cả đạo đức. Nó cũng có thể cho người đọc biết cảm nhận của người viết về một nhân vật nào đó.

Lời nói, còn được gọi là đối thoại trực tiếp, có thể là một phương tiện hiệu quả để truyền đạt thông tin một cách nhanh chóng. Nhưng hầu hết các cuộc trò chuyện ngoài đời thực không thú vị để đọc. Một cuộc trao đổi giữa hai người bạn có thể diễn ra như thế này:

“Chào, Tony,” Katy nói.
“Này,” Tony trả lời.
"Chuyện gì vậy?" Katy hỏi.
“Không có gì,” Tony nói.
"Thật sao? Anh làm như không có chuyện gì."

Đối thoại khá mệt mỏi, phải không? Bằng cách đưa các chi tiết phi ngôn ngữ vào cuộc đối thoại, bạn có thể thể hiện rõ cảm xúc thông qua hành động. Điều này làm tăng thêm sự căng thẳng kịch tính và hấp dẫn hơn để đọc. Hãy xem xét bản sửa đổi này:

"Chào Tony."
Tony nhìn xuống chiếc giày của mình, xỏ ngón chân vào và đẩy xung quanh một đống bụi.
"Này," anh ta trả lời.
Katy có thể biết có điều gì đó không ổn.

Đôi khi không nói gì hoặc nói ngược lại những gì chúng ta biết mà một nhân vật cảm thấy là cách tốt nhất để tạo ra sự căng thẳng kịch tính. Nếu một nhân vật muốn nói "Tôi yêu bạn," nhưng hành động hoặc lời nói của anh ta lại nói "Tôi không quan tâm", người đọc sẽ quặn lòng vì cơ hội bị bỏ lỡ.

Đối thoại gián tiếp không dựa vào lời nói. Thay vào đó, nó sử dụng suy nghĩ, ký ức hoặc hồi ức về các cuộc trò chuyện trong quá khứ để tiết lộ các chi tiết tường thuật quan trọng. Thông thường, một nhà văn sẽ kết hợp đối thoại trực tiếp và gián tiếp để tăng sự căng thẳng cho kịch tính, như trong ví dụ này:

"Chào Tony."
Tony nhìn xuống chiếc giày của mình, xỏ ngón chân vào và đẩy xung quanh một đống bụi.
"Này," anh ta trả lời.
Katy chuẩn bị tinh thần. Có cái gì đó không đúng.

Để viết lời thoại hiệu quả, bạn cũng phải chú ý đến định dạng và văn phong. Việc sử dụng đúng các thẻ, dấu câu và đoạn văn có thể quan trọng như chính các từ.

Hãy nhớ rằng dấu chấm câu nằm trong trích dẫn. Điều này giữ cho cuộc đối thoại rõ ràng và tách biệt với phần còn lại của câu chuyện. Ví dụ: "Tôi không thể tin rằng bạn vừa làm điều đó!"

Bắt đầu một đoạn mới mỗi khi người nói thay đổi. Nếu có hành động liên quan đến một nhân vật đang nói, hãy giữ phần mô tả hành động đó trong cùng một đoạn với lời thoại của nhân vật.

Tốt nhất nên sử dụng các thẻ đối thoại không phải là "đã nói", nếu có. Thông thường một nhà văn sử dụng chúng để cố gắng truyền đạt một cảm xúc nhất định. Ví dụ:

"Nhưng tôi chưa muốn đi ngủ," anh rên rỉ.

Thay vì nói với người đọc rằng cậu bé rên rỉ, một nhà văn giỏi sẽ miêu tả cảnh tượng theo cách gợi hình ảnh của một cậu bé đang rên rỉ:

Anh ta đứng ở ngưỡng cửa với hai bàn tay nắm thành nắm đấm nhỏ ở hai bên. Đôi mắt đỏ hoe, ngấn lệ của anh trừng trừng nhìn mẹ. "Nhưng tôi chưa muốn đi ngủ."

Viết đối thoại cũng giống như bất kỳ kỹ năng nào khác. Nó đòi hỏi sự luyện tập liên tục nếu bạn muốn cải thiện với tư cách là một nhà văn. Dưới đây là một số mẹo giúp bạn chuẩn bị để viết đoạn hội thoại hiệu quả.

  • Bắt đầu một nhật ký đối thoại. Thực hành các mẫu nói và từ vựng có thể xa lạ với bạn. Điều này sẽ mang đến cho bạn cơ hội để thực sự hiểu về các nhân vật của mình.
  • Lắng nghe và ghi chép. Mang theo một cuốn sổ nhỏ bên mình và ghi lại nguyên văn các cụm từ, từ hoặc toàn bộ cuộc hội thoại để giúp phát triển tai của bạn.
  • Đọc. Đọc sách sẽ trau dồi khả năng sáng tạo của bạn. Nó sẽ giúp bạn làm quen với hình thức và dòng tường thuật và đối thoại cho đến khi nó trở nên tự nhiên hơn trong bài viết của bạn.