Bảy năm vẫn ngoảnh về phương bắc truyện review

Bảy năm vẫn ngoảnh về phương bắc truyện review

[Warning] Có spoil.

Ko ngờ bài viết nghiêm chỉnh đầu tiên của mình lại là cảm nhận về bộ truyện này :)). Thật ra mình biết truyện này lâu lắm rồi, từ lúc vẫn chưa hoàn. Lúc đó mình thấy khá nhiều người follow truyện và cuồng, nhưng mình ko đọc, ko biết sao :)) chắc tại ko quen đọc truyện của Ân Tầm, phần nữa vì mình đọc ngôn tình khá kén, mình đọc nhiều nhưng số lượng truyện mình tâm đắc ko có bao nhiêu. Nguyên nhân dẫn đến việc mình quyết định đọc bộ này chính là vì nó đã được đem lên màn ảnh nhỏ, và nam chính cũng là người mà mình rất thích – Bosco Huỳnh Tông Trạch. Phim quay xong mình mới bắt đầu nhảy ùm vào chiếc hố sâu hun hút dài hơn 500 chương. :))))))))

Truyện khá dài, khi đọc cảm xúc lẫn lộn, bài viết này thật ra được mình draft trong từng khoảng thời gian khác nhau, vì cứ mỗi khi cảm xúc dâng lên là mình viết, viết xong để đó, đến khi đọc hoàn tất bộ truyện mới bắt đầu viết thêm và chắp nối lại, vì mình mong muốn những cảm nhận của mình trên blog là những cảm nhận thật nhất, đúng thời điểm nhất.

Nói lan man về Ân Tầm 1 chút, cô này cũng ko hẳn là tác giả mà mình yêu thích, đây chỉ mới là truyện thứ 3 của Tầm mà mình đọc thôi. Truyện đầu tiên là “Dụ tình: Lời mời của boss thần bí”, mình đọc rồi, đọc hết luôn. Nhưng đến giờ thì quên sạch, ko còn đọng lại được tí gì trong đầu cả :)). Trước khi đọc 7N, nhân vật mình yêu thích từ truyện Ân Tầm là Niên Bách Ngạn, cái này thì chắc bạn nữ nào cũng vậy quá :)). Mình ko nói đến những tính chất siêu phàm từ anh này, vì thật ra mình thấy hình như nam chính của cô Tầm ai cũng thần thánh như vậy thì phải :)) kể cả anh chàng Lục Bắc Thần của 7N. Cái mình thích ở Bách Ngạn chính là sự chín chắn của anh ấy, những đoạn anh ấy dạy dỗ Tố Diệp khiến mình ấn tượng cực mạnh, anh ko phải kiểu người lúc nào cũng nuông chiều người phụ nữ của mình, ở bên cạnh anh, người đó ko chỉ được yêu mà còn được rèn giũa, đào tạo. Nhưng rất tiếc, “Hào môn kinh mộng 3: Đừng để lỡ nhau” đó mình chỉ dừng lại ở đoạn Niên Bách Ngạn và Tố Diệp lấy nhau, vì đối với mình, đó là 1 cái kết vừa đẹp. Phải nói mình khá mệt mỏi và thiếu kiên nhẫn vì những tình tiết của truyện, bản thân mình cũng ko thích tính cách của Tố Diệp lắm. Mình tạm dừng ở đó, dù vẫn thích Niên Bách Ngạn đến phát rồ :)) biết đâu sau này khi được chuyển thể thành phim, mình sẽ quay lại đọc cái kết cho trọn vẹn.

Mình cảm thấy có 1 vấn đề ở mình khi đọc truyện của Ân Tầm, đó chính là nữ chính thật sự ko làm mình ưng ý, mình ko nói tính cách của những cô này ko tốt, chỉ là trong nhiều chuyện mình ko đồng ý với cách xử lý tình huống của họ. Tuy nhiên, cô nàng Cố Sơ trong 7N làm mình thấy có cảm tình hơn hẳn Tố Diệp của HMKM3. Tuổi rõ ràng nhỏ hơn, nhưng đôi khi suy nghĩ trưởng thành và kiểm soát bản thân tốt hơn Tố Diệp. Khi đọc HMKM3, trong vài tình huống cách hành xử Tố Diệp khiến mình bất giác nhíu mày vì khó chịu, nhưng Cố Sơ thì có mà ít thôi :)). Còn 1 lý do nữa khiến các cô nữ chính này ít được mình chú ý, đó là vì những anh chàng như Lục Bắc Thần và Niên Bách Ngạn nổi bật quá :)). Anh nào cũng đẹp trai cao to khí chất, kể cả trí tuệ và thần thái cũng hơn người, hành sự hoàn hảo như thần tiên giáng thế :)) khó trách giành hết spotlight của các em :)). Thỉnh thoảng vừa đọc mà mình vừa “bội thực” vì sự thần thông quảng đại của các anh, chắc cũng ko ít người đọc truyện sẽ đặt ra câu hỏi rằng người như vầy làm thế nào mà có thật trên đời được? :)))))))))))

Bỏ qua những tiểu tiết đó, “Bảy năm vẫn ngoảnh về phương Bắc” đúng là 1 bộ truyện đáng đọc. Truyện nói về vị pháp y tài ba, tiếng tăm lẫy lừng quốc tế Lục Bắc Thần và đoạn tình cảm sâu đậm của anh với người con gái kém anh 6 tuổi – Cố Sơ cùng mối quan hệ phức tạp với người em sinh đôi – Lục Bắc Thâm. Có thể nói lúc đọc nhiều lần mình muốn drop giữa chừng, hệt như khi đọc HMKM3, nhưng bộ này Ân Tầm viết rất chắc tay, thành công lôi kéo được sự tò mò của mình dù nhiều tình tiết dài dòng trước đó làm mình hơi nản. Cứ ráng đọc hoài đọc mãi chỉ vì muốn biết được kết thúc của anh em nhà họ Lục. Kết quả là đọc tới những chương có sự xuất hiện của 2 anh em, tầng tầng lớp lớp những bí ẩn được tách bóc, mình mới thầm cảm thán rằng thật may vì ko bỏ cuộc giữa chừng. :))

  • Lục Bắc Thần & Cố Sơ:

Lục Bắc Thần – Thiên tài, giáo sư pháp y nhân chủng học nổi tiếng mà theo như lời Ân Tầm miêu tả là đến mảnh xương vụn vào tay anh cũng có thể phá được án. Anh sống trong ánh hào quang và lời ngợi ca cũng như sự sùng bái của thiên hạ, ko có vụ án nào rơi vào tay anh mà trở thành án oan. Nhưng cũng ko ai biết sự thật rằng bên trong anh là 1 thế giới tối tăm và cô quạnh, chính vì những thương tổn trong tình yêu mà người gây ra ko ai khác chính là Cố Sơ. Anh yêu cô tưởng chừng như đã có thể hận cô đến tận xương, cuối cùng lại sẵn lòng có thể chết đi vì cô. Giải thích cho câu hỏi của Cố Sơ vì sao anh lại chọn ngành pháp y, anh chỉ nói:

“Trên đời này có 2 thứ ko thể nhìn trực diện, đó là mặt trời, và lòng người.”

Đó là thứ khó nắm bắt nhất, ai đoán trước được lòng người có bao nhiêu mưu mô, bao nhiêu tâm kế, rồi từ đó gây ra biết bao tai hoạ? Vì vậy, anh làm pháp y để bảo vệ tôn nghiêm cho người chết, hoặc nói đúng hơn, là tìm kiếm sự thật bị ẩn giấu từ những thi thể bằng dao giải phẫu của mình.

Cố Sơ – Cô sinh viên khoa ngoại thần kinh xinh đẹp, thần đồng y học hiếm gặp, xét về IQ lẫn ngoại hình, cô xứng đáng sánh đôi cùng Lục Bắc Thần. Tình yêu của cô dành cho Lục Bắc Thần cũng sâu đậm ko kém gì anh dành cho cô, chỉ có điều so với những gì anh đã hy sinh vì cô, e là cô chỉ có thể nhận, vì nếu trả thì cả đời cũng ko trả hết mất. Tình yêu giữa 2 người họ kéo dài 7 năm trong dai dẳng, lúc đầu là 1 đoá hoa nở bung rực rỡ, về sau là 1 khối u nhức nhối, mà 2 người ko ai bảo ai, chỉ lặng lẽ chịu đựng sự đau đớn khối u đó mang lại, cho đến khi cả 2 gặp lại nhau, tình yêu đó ko còn gì ngăn cản được nữa.

Cố Sơ đáng thương ở chỗ, cô ko hề biết người mình yêu từ đầu vốn dĩ là Lục Bắc Thần, chỉ trách là trách anh lúc đó phải yêu cô dưới thân phận của em trai mình – Lục Bắc Thâm, để rồi sau khi tìm lại cô khiến cô phải sống dày vò, mờ mịt về thân phận của anh em họ trong 1 khoảng thời gian dài. Mình nghĩ tác giả để cho cả 2 phải chia xa trong 5 năm, thật ra là 1 giải pháp tốt. Lục Bắc Thần quay về tìm cô dưới danh nghĩa của chính mình, đường đường chính chính yêu cô, bắt cô gọi anh với cái tên Lục Bắc Thần, chỉ ko còn là Thần – Thâm lẫn lộn như xưa kia nữa, dù hoàn cảnh Cố Sơ nói lời chia tay với anh thật sự tàn nhẫn.

Tình cảm của cả 2 vừa ngọt ngào, vừa nồng nhiệt nhưng cũng ko kém phần bi thương. Cái bi thương đó ko chỉ xuất phát từ nội tâm 2 người, mà còn đến từ gia đình, bạn bè, hoàn cảnh xung quanh. Nhất là Bắc Thần, người đàn ông này đã phải trải qua quá nhiều thứ, cứ tưởng con người anh ko phải cấu thành từ xương và thịt nữa rồi, nếu ko người bình thường sao có thể chịu được từng đó nỗi đau về thể xác lẫn tâm hồn như vậy?

Cũng giống như Bách Ngạn, cách Bắc Thần yêu Cố Sơ khiến cô trưởng thành, tuy cũng có đôi lúc anh nuông chiều cô vô điều kiện. Bắc Thần yêu cô đến cuồng si, làm mọi thứ vì cô trong thầm lặng. Mình thích cái cách Bắc Thần thể hiện tình yêu với cô qua những việc làm mà ko cho cô biết. Để rồi khi cô biết được từng chuyện một, tình yêu trong cô cứ thế mà lớn dần. Cứ mỗi lần đọc những đoạn cô biết được 1 chút về anh, về những việc anh làm, hoặc những bí mật mà bao năm anh che giấu, mình thật sự thoả mãn. Thoả mãn vì cô đã xua đi được tầng sương mù trước mắt mình, hiểu được anh đã vì cô làm những gì, yêu cô sâu nặng cỡ nào. Cố Sơ lúc này ko còn hiểu lầm, trở nên sáng suốt hơn bao giờ hết. Cô từng nói cô đã phải trải qua 5 năm cô đơn ko có anh bên cạnh, nên khi gặp lại anh, cô biết chắc sẽ chỉ là anh cùng cô đi suốt quãng đời còn lại. Có lẽ Ân Tầm ngược nam chính nhiều quá nên khi thấy được cảnh nữ chính đau đớn quằn quại vì nam chính mình lại thích thú vô cùng, hoặc có lẽ vì mình mê trai chăng? =)))))))

Lục Bắc Thần là kiểu người đại diện cho những cá nhân xuất sắc trong việc sử dụng hoàn hảo 2 bán cầu não. Như mình có nói ở trên, anh yêu Cố Sơ đến si ngốc nhưng cũng ko kém phần lí trí. Đọc từng chương truyện, mình càng cảm nhận được sự phát triển trong tính cách nhân vật của Cố Sơ khi ở bên cạnh Bắc Thần từ ngày này qua ngày khác. Từ trẻ con, háo thắng đến về sau là điềm đạm, thấu đáo. Bắc Thần nuông chiều cô, nhưng cũng ko quá dung túng. Điểm này được thể hiện ở đoạn anh giải mẫn cảm cho cô là rõ nhất, biết mình ko sống được lâu, anh quyết tâm phải khiến cô trở thành 1 bác sĩ ngoại khoa giỏi, tự đứng được trên đôi chân của mình, để lỡ như anh ko còn, cô cũng còn sự nghiệp để bám víu. Lục Bắc Thần từng nói rất nhiều câu thoại đắt giá, có 1 câu anh “dạy dỗ” Cố Sơ thế này:

“Vì em nhìn thấy nhân tính nên mới bi thương. Việc chúng ta phải làm là kiếm tìm hy vọng trong tuyệt vọng.”

Lục Bắc Thần là người có tư cách nói câu này hơn cả, vì nếu anh từ bỏ hy vọng trong quá khứ, thì cũng chẳng có anh uy quyền như ngày hôm nay. Câu này ko chỉ đúng cho Cố Sơ lúc đó, mà đúng cho cả mình, cho những ai đã trải qua nhiều chuyện ko hay khác, làm thế nào để có thể sống tiếp mà ko để bản thân bị sụp đổ.

Vì truyện rất dài, ký ức của mình cũng rất vụn vặt, khó nói chi tiết về tình yêu của cả 2, mình nghĩ là mỗi người đọc vào sẽ có những cảm nhận khác nhau mới chính xác. Riêng mình, chiêm ngưỡng mối tình này, 1 đứa chỉ mong an phận như mình lại vô tình hình thành 1 mong muốn có được 1 tình yêu oanh oanh liệt liệt như vậy. Nói ra thì cũng thừa quá, có đứa con gái nào lại ko muốn có 1 người yêu thương mình như Bắc Thần yêu Cố Sơ? Có ai lại ko muốn cùng người mình yêu trải qua bao sóng gió cuộc đời để cuối cùng lại nhận ra rằng chính những thử thách đó lại chính là vôi hồ xây đắp tình yêu thêm vững vàng?

Xen lẫn câu chuyện tình yêu của nam nữ chính là những cặp phụ, đáng yêu mà cũng đáng thương ko kém. Ân Tầm cứ mỗi khi viết truyện thì nhân vật phụ luôn dày đặc thì phải :)) trong bộ này thì dàn nhân vật phụ dễ thương hết nấc luôn, nhất là những anh chàng xoay quanh Lục Bắc Thần, vô cùng hài hước và chân thành. Truyện vốn mang đề tài trinh thám nên xuyên suốt đều là những vụ án với nhiều tình tiết khác nhau, lồng ghép vào đó là câu chuyện về cuộc đời của các nhân vật. Mình thật sự ấn tượng với sự dày công mà Ân Tầm đã bỏ ra để tìm hiểu về các kiến thức y học cực kỳ chuyên môn, đem lại những cảm giác rất thật cho người đọc, chả trách bộ này được Ân Tầm viết trong 2 năm ròng rã, chính nhờ sự trau chuốt trong thông tin mà Ân Tầm mang lại mà mình có thể bỏ qua được các tình tiết vô lý khác. :))

Trong truyện, ngoài cặp chính ra, mình cũng muốn nói 1 ít về 3 cặp nhân vật khiến mình cảm động.

  • Lục Bắc Thần & Lục Bắc Thâm: Mình yêu cái cách anh em nhà này yêu thương, che chở lẫn nhau, yêu cái cách Bắc Thâm trong sợ hãi luôn miệng gọi anh mình là “Bắc Thần! Bắc Thần!…” hoặc chỉ đơn giản là tiếng gọi trìu mến bình thường “Anh ơi!”. Ngoài Cố Sơ, người Thần để ý chỉ có 1 mình Thâm, anh dù có từ bỏ tài sản của gia tộc vẫn kiên quyết giữ lại cho em mình 1 phần vì theo như ý anh là dù sao anh cũng ko muốn Bắc Thâm phải lo ăn lo mặc, nói là 1 phần vậy chứ lớn lắm đủ cho Thâm Thâm ăn sung mặc sướng cả đời =))))))))))). Hai anh em tướng mạo như nhau, thông minh hơn người, 1 người nóng bỏng như lửa, 1 người ôn nhu như nước, là 1 cặp song sinh khiến mọi người đều phải ngưỡng mộ và dè chừng, ấy vậy mà mỗi khi ở bên cạnh nhau lại như 2 đứa trẻ. Những đoạn 2 anh em cùng xuất hiện trong truyện đều là những đoạn mình rất thích, đọc đi đọc lại khá nhiều lần. Mình dành nhiều tình cảm cho nhân vật này nên khi cuối cùng mọi bí mật được tiết lộ, mình ko khỏi đau lòng, cũng ko có gì để bào chữa cho tội ác mà Thâm gây ra. Anh chết, chết để đổi lại mạng sống cho anh trai, chết để trả giá cho lỗi lầm của mình. Niềm an ủi duy nhất đó là đến cuối Thâm vẫn chưa bao giờ từ bỏ tình cảm anh em ruột thịt dành cho Thần. Bắc Thâm ra đi để lại nỗi đau cho 2 người quan trọng nhất cuộc đời anh, 1 là Bắc Thần – người mà “với tình yêu thương của Lục Bắc Thần dành cho em trai, dù Bắc Thâm ko 1 xu dính túi, anh trai nó vẫn tình nguyện để nó dựa dẫm cả đời”, 2 là Lăng Song – cô gái chờ đợi anh 5 năm, đổi lại chút hạnh phúc ngắn ngủi rồi ôm lấy vết thương lòng 1 đời. Nhưng mình vẫn cho rằng Thâm hiến tim cho Thần là 1 việc làm vô cùng ý nghĩa và là 1 cái kết văn minh. Chi tiết Thần vô thức muốn ăn cam cuối truyện, mình cực thích ẩn ý của tác giả. Đó là 1 cách để thể hiện rằng Lục Bắc Thâm sẽ mãi mãi sống cùng Lục Bắc Thần, mạng sống của Thần cũng là của Thâm, dù…Thần ko hề hay biết. Chỉ thương Thần, anh đã mất mát quá nhiều rồi, bình yên và hạnh phúc xứng đáng dành cho anh.
  • Lục Bắc Thâm & Lăng Song:Tình yêu Bắc Thâm dành cho Lăng Song rất đẹp, anh yêu cô trong thầm lặng, cũng che chở cô từ xa, để cô ko phải gánh chịu bất kì thiệt thòi gì. Mình thật sự nể Lăng Song khi đọc đến đoạn Lăng Song yêu Bắc Thâm vô vàn nhưng lại tưởng người anh yêu là Cố Sơ (lúc ấy là Bắc Thần), cô chỉ bình tĩnh rút lui ko 1 lời oán trách anh, dù khi đó cô cũng chẳng biết người tình tứ cùng cô là Bắc Thâm, còn người yêu Cố Sơ lại là Bắc Thần. Cô chấp nhận nhường phần tình cảm này lại cho bạn mình, dù trong lòng cô chứa biết bao đố kị, cô lại càng ko chọn cách hèn mọn đó là kể tất cả những chuyện cô đã trải qua cùng Bắc Thâm thật sự cho Cố Sơ nghe, vì nếu cô kể thì biết đâu giữa Cố Sơ và Bắc Thần (đóng giả Bắc Thâm) đã xảy ra hiểu lầm tai hại rồi. Nếu là mình mình ko làm được như vậy. Thậm chí có thể gào lên cho cả thiên hạ rằng tên đó sở khanh, hôn tôi ngủ với tôi vậy mà đi công khai con khác làm bạn gái =)))))))). Thân phận nhập nhằng giữa 2 anh em họ khiến 2 cô gái phải đau đáu suốt mấy năm trời, Lăng Song vẫn cứ thế im lặng, vẫn chưa bao giờ nguôi hy vọng được ở bên Bắc Thâm. Lẽ ra đối với những gì cô đã trải qua, cô xứng đáng được hạnh phúc bên anh. Vậy mà chỉ vì chút suy nghĩ lệch lạc của Bắc Thâm, đến cuối cùng khiến anh mất mạng, còn cô mất đi người đàn ông cô dành cả tuổi xuân để nhung nhớ. Giọt nước mắt cuối cùng của Bắc Thâm trước khi chết, là dành cho cô. Xin lỗi cô, vì lời cầu hôn thốt ra nhưng váy cưới cô sẽ ko bao giờ được mặc. Xin lỗi cô, vì kiếp này anh đã phụ cô rồi…
  • Kiều Vân Tiêu & Tiêu Tiếu Tiếu: Đôi này đáng yêu muốn xỉu :)). Nửa đầu truyện mình thấy nhân vật họ Kiều này cứ phiền phiền thế nào í :)) nhưng về sau khi anh nhận ra tình yêu của mình dành cho Tiếu Tiếu, hết lòng vì Tiếu Tiếu, mình lại rất phấn khích và mong chờ đến những đoạn có sự xuất hiện của cả 2. Đặc biệt là đoạn khi anh biết Tiếu Tiếu bị mất tích, sau đó là bị chồng đánh đập, mọi sự phát điên của anh đều làm mình thích thú :)) anh càng hung hăng vì cô, mình càng nhận ra anh yêu cô nhiều đến thế nào. Kiều Vân Tiêu là nam phụ chung tình điển hình, lại còn tốt bụng tuyệt đối. Mình muốn Ân Tầm viết thêm ngoại truyện cho cặp này, tiếc là ko có. Có 1 câu nói của Kiều Vân Tiêu khi quyết định từ bỏ tình yêu với Cố Sơ mà làm mình ưng cái bụng:

    “Thời gian là 1 thứ tàn nhẫn. Em biết được cách kiên trì, anh học được cách từ bỏ, để rồi mỗi người lao về phía hạnh phúc của riêng mình.”

    Thật may vì anh đã kịp nhận ra mình yêu Tiếu Tiếu rất nhiều và nắm bắt lấy mọi cơ hội được ở bên cô.

Các mối quan hệ của những nhân vật khác cũng mang lại nhiều cảm xúc, chỉ là phía trên là 3 cặp mà mình muốn tâm sự nhiều nhất sau cặp chính mà thôi. Còn có La Trì & Cố Tư, cũng là 1 chuyện tình đầy nuối tiếc như Bắc Thâm và Lăng Song vậy, thật sự thì Ân Tầm quá nhẫn tâm rồi =.=. La Trì từ 1 anh cảnh sát bắng nhắng, lắm mồm, sau cái chết của Cố Tư anh lại tuột dốc 1 thời gian dài, bị đình chỉ công tác, thơ thẩn bên cạnh mộ cô 1 cách ngây ngốc. Những phân đoạn đó làm mình rất xót xa, phải đau đớn cỡ nào thì con người ta mới thay đổi đến như vậy? Hoặc Hứa Đồng – Thịnh Thiên Vỹ, cặp đôi đuổi bắt đáng yêu. Ngoài lề, mình tâm đắc nhất là đoạn Thịnh Thiên Vỹ trò chuyện với mẹ mình, khi lòng anh còn đang có 1 tảng đá đè nặng về máu mủ ruột rà, bà chỉ nói 1 câu đến mình còn muốn rớt nước mắt nói chi là anh Vỹ nhắng nhít kia:

“Công sinh công dưỡng, công dưỡng lớn hơn. Tuy con ko do mẹ sinh ra nhưng con vừa sinh ra đã ở bên mẹ, con gọi “mẹ” tiếng đầu tiên cho tới tận bây giờ. Bao nhiêu năm rồi, phần tình cảm này có khác gì con ruột?”

Hay quá 1 tràng pháo tay cho bà cô! :))))))

À, Lục Bắc Thần, tuy đời vùi dập anh nát bươm, nhưng anh may mắn vì có đội ngũ bạn bè lẫn đồng nghiệp biến thái, tài năng và tốt bụng đến cạn lời :)). Từ La Trì, Chloe đến Ngữ Cảnh, Phan An, Ngư Khương, đều là những nét chấm phá vô cùng đẹp cho bộ truyện. Mình nghĩ nếu ko có lứa nhân vật này thì truyện sẽ kém đi rất nhiều tình tiết thú vị. Phân đoạn hội thoại của đám người này với nhau lúc nào cũng “đủ muối”, mặn quá thì ko phải kiểu cách của Ân Tầm, nhưng lại ko quá nhạt, ngược lại còn khiến người đọc thấy thoải mái bên cạnh những tình tiết phá án, thù hận căng như dây đàn.

Thế là truyện cũng đã đọc xong rồi, cũng viết được 1 cái sớ review dài hú hồn. Tóm lại là đến đây thôi, mình viết nhiều sợ cũng chẳng ai đọc nổi nữa :)). Lúc biết Bosco nhận vai này, mình còn chưa đọc truyện. Hiện tại sau khi đọc xong, cảm thấy về ngoại hình đúng là có chút ko giống thật =)) Bắc Thần trong trí tưởng tượng của mình cao như cây sào =)) nhưng về thực lực diễn xuất của Bosco mình hoàn toàn tin tưởng. Hơn nữa sau khi xem những đoạn clip và hình ảnh hậu trường, mình lại nghĩ ôi giáo sư Lục Bắc Thần của mình đây rồi nè =))))))))))))))). Bây giờ mình đang mong chờ từng ngày cho đến khi phim ấn định lịch chiếu chính thức, khen Bosco đến vậy rồi, hy vọng anh ko khiến mình tự vả nhé! =))))))))))))))

27-10-2018

– Quinn –