Review 12 năm kịch cố nhân năm 2024

Mười hai năm, kịch cố nhân Tác giả: Mặc Bảo Phi Bảo Dịch giả: Ngọc Hoàng Công ty phát hành: Văn Việt Book Nhà xuất bản: NBX Thanh Niên Đánh máy & Đóng Ebook: Tũn Còi Độ dài: 70 chương Nhân vật chính: Thẩm Hề, Phó Đồng Văn.

Giới thiệu: Năm Quang Tự thứ ba mươi, nhà họ Thẩm bị kẻ gian hãm hại, Thẩm Hề là người sống sót duy nhất sau thảm án diệt môn. Sau nhiều năm trốn chui trốn lủi, nhờ được cậu ba nhà họ Phó cứu giúp, cô rời khỏi Trung Quốc và bắt đầu những năm tháng cần mẫn học y trên đất Mỹ. Cậu ba Phó Đồng Văn vốn phong lưu nổi tiếng kinh thành, có thể vì một nụ cười của người đẹp mà vung tiền không tiếc. Nhưng có ai ngờ ẩn sau dáng vẻ tùy tiện phóng túng ấy lại là một trái tim ngập tràn nhiệt huyết, luôn đau đớn khôn nguôi trước cảnh nước mất nhà tan. Anh và cô cách biệt muôn trùng khơi, sợi dây liên lạc mong manh duy nhất chỉ là những bức thư viết vội. Thế rồi khi một lần nữa hội ngộ nơi xứ người, trong những tháng ngày lênh đênh trên biển trở về với tổ quốc, giữa họ lại bất chợt nảy nở một tình yêu chân thành, tha thiết. Song vào thời khắc con tàu cập bến, thứ chờ đợi họ phía trước là bão tố làm rung chuyển thời đại, là mối thù gia tộc tưởng như đã ngủ yên. Lúc ấy, đôi bàn tay đang nắm chặt liệu có vì thù hận mà buông lơi? Tình yêu và lý tưởng của họ liệu có thể vượt qua cơn sóng dữ? * Yêu em từ thuở mới quen, tình dài sánh ngang trời đất * Tôi có thể bảo vệ cô ấy đêm nay, thì có thể bảo vệ cô ấy cả đời Editor: Mình đánh máy và đóng ebook truyện với mong muốn những bạn ở xa không có điều kiện mua sách được đọc một bản dịch hoàn hảo và tốt nhất. Truyện được chia sẻ phi lợi nhuận. Vui lòng không sử dụng bản đánh máy với bất kì mục đích thương mại nào. Các bạn nếu có khả năng hãy mua sách để ủng hộ tác giả. Truyện xuất bản 06/03/2019. Trên mạng đã có bản onl và ebook, truyện chỉ chia sẻ giới hạn cho những người bạn thân thiết trong nhà. MỤC LỤC TẬP 1 Chương đệm Chương 01 – Chương 02 – Chương 03 – Chương 04 – Chương 05 Chương 06 – Chương 07 – Chương 08 – Chương 09 – Chương 10 Chương 11 – Chương 12 – Chương 13 – Chương 14 – Chương 15 Chương 16 – Chương 17 – Chương 18 – Chương 19 – Chương 20 Chương 21 – Chương 22 – Chương 23 – Chương 24 – Chương 25 Chương 26 – Chương 27 – Chương 28 – Chương 29 – Chương 30 Chương 31 – Chương 32 – Chương 33 – Chương 34 TẬP 2 Chương 35 Chương 36 – Chương 37 – Chương 38 – Chương 39 – Chương 40 Chương 41 – Chương 42 – Chương 43 – Chương 44 – Chương 45 Chương 46 – Chương 47 – Chương 48 – Chương 49 – Chương 50 Chương 51 – Chương 52 – Chương 53 – Chương 54 – Chương 55 Ngoại truyện: Mãn Giang Hồng Chương 56 – Chương 57 – Chương 58 – Chương 59 – Chương 60 Chương 61 – Chương 62 – Chương 63 – Chương 64 – Chương 65 Chương 66 – Chương 67 – Chương 68 – Chương 69 – Chương 70 (23/03/2022)

giọng dịch mượt mà kể về cuộc tình của cặp đôi Thẩm Hề, Đồng Văn trong thời kỳ rối ren Dân Quốc. Giữa nợ nước, thù nhà, đam mê của cô, sức khỏe của anh họ đi đến lựa chọn chia tay nhưng kết thúc chưa thì chưa biết. Để mình đọc phần 2 rồi kể tiếp cho nghe :3 4 sao vì mô típ quen thuộc quá, vẫn chưa có gì bất ngờ cả.

Sign into Goodreads to see if any of your friends have read Mười hai năm, kịch cố nhân.

Biết Mặc Bảo Phi Bảo gần như muộn nhất trong giới ngôn tình Trung Quốc, nhưng đọc xong quyển đầu tiên (Trọn đời bên nhau) đã trót yêu cách viết của Nhị Bảo, sau đó tìm đọc hết các truyện khác trên Wattpad thì chính thức cho Nhị Bảo lên top favorites của mình (tiếc là biết muộn quá nên giờ có những quyển sold out, k thấy tái bản nữa). Cách hành văn của MBPB có gì đó rất tinh tế, nữ chính trong nhu có cương, trong cương có nhu và đặc biệt chung thủy, kiên định với tình yêu của mình. Nam chính thì thường hoặc mang nghĩa lớn, hoặc âm trầm, nhưng ai cũng siêuuuu thâm tình, nói ra những câu cứ gọi là chị em xin chết :))) à một cái thích nữa là truyện nào của MBPB cũng HE, nếu có rời xa rồi cũng sẽ quay về ????

Mười hai năm, kịch cố nhân là truyện mới nhất của MBPB được xuất bản ở VN, đây cũng là truyện ngôn tình dân quốc đầu tiên mình đọc. Thời Dân quốc là thời đại rối ren, chả mấy phim hay truyện lại có kết thúc có hậu cả, nên trước giờ chả dám đọc hay xem. Đợt này Nhị Bảo ra sách, biết là Dân quốc nhưng vì Bảo chưa bao giờ viết SE nên yên tâm nhảy hố, và may quá, văn Nhị Bảo vẫn tuyệt vời như ngày mới quen ????

Nói nhiều thành thừa, túm lại là bạn nào thích kiểu ngọt sủng HE nhẹ nhàng từ tốn tinh tế thì hãy về với Bảo, k làm bạn thất vọng đâu :3

***

Review bởi: Mốc.

-

Mười hai năm kịch người xưa được viết trong bối cảnh dân quốc, với tác phẩm này, Nhị Bảo đã rất nghiên cứu và có đầu tư về lịch sử. Bối cảnh xa hoa của những năm 20, văn viết rất thơ, rất trữ tình, và man mác buồn.

Tình yêu trong truyện rất nhẹ nhàng, rất ngọt ngào, nhưng cũng lắm đau thương. Ai nói truyện ngược, chứ tôi không thấy ngược chút nào, bởi hai nhân vật chính dũng cảm yêu nhau, không hề dằn vặt nhau, dù anh ba Phó biết anh cả và cha mình góp tay đẩy cha Thẩm Hề vào tù, dù Thẩm Hề biết anh ba bị bệnh tim không biết sống được đến bao giờ, trong lòng lại ôm chí lớn.

Thẩm Hề là cô gái yếu đuối mỏng manh, nhưng cũng kiên cường hơn bất cứ ai. Nước mất, cha vào tù, nhà cửa tan tác, cô đổi tên mình thành "Hề", để nhắc nhở mình về vụ án gia đình, quãng thời gian dài dằng đẵng sống trong động thuốc phiện, cô vẫn đau đáu mối thù ấy. Tôi không tưởng tượng ra nổi nếu Thẩm Hề biết tất cả sự thật sẽ như thế nào.

Bề ngoài Anh Ba là người lạnh lùng, anh gánh vác nghiệp lớn, nhưng khi yêu cũng giống như bao chàng trai khác, biết nói lời ngọt ngào dỗ bạn gái, cũng dỗi khi Thẩm Hề bỏ mặc anh đi cứu bệnh nhân (và anh cũng biết mình dỗi vô cớ ????)

***

“Chiều nay trên boong tàu, khi nhìn thấy Mũi Hảo Vọng, tôi đã nghĩ, nên gọi em ra xem, con đường sau này có lẽ rất khó khăn.”

Anh nói xong, bầu không khí yên tĩnh trở lại.

Cô nhìn anh từ từ cúi đầu, hôn lên lòng bàn tay mình, hơi nóng làm cô sực tỉnh.

“Sau này đi theo anh ba, nhé?” Anh thủ thỉ hỏi.

***

"Ương Ương,

Kể cho em một câu chuyện trong "Truyện ngụ ngôn Aesop": Prometheus (2) tạo ra con người, rồi đeo trên cổ mỗi người hai cái túi, một cái là đựng khuyết điểm của người khác, cái còn lại đựng khuyết điểm của mình. Ông ta để túi đựng khuyết điểm của người khác trước ngực, cái kia thì đặt sau lưng. Con người luôn nhanh chóng nhìn thấy khuyết điểm của người khác, nhưng lại xem nhẹ khuyết điểm của mình.

Xin lỗi đã để em nhìn thấy chiếc túi sau lưng anh. Một người đàn ông đầy rẫy khuyết điểm luôn muốn ngay lập tức giấu chiếc túi phía sau đi, nhưng quên phải suy nghĩ cho tâm trạng em. Hi vọng bệnh nhân của em tai qua nạn khỏi. Đương nhiên, trong phòng vẫn còn một người bệnh đang chờ em. Đồng Văn."

***

Ở giữa hai người là mối thù gia đình, gánh nặng quốc gia, tình yêu của họ ngọt ngào đấy, nhưng cũng lắm xót xa, hai người đến với nhau nhưng không biết khi nào mới có được hạnh phúc thật sự.

Anh không nên yêu cô, nhưng anh lại yêu mất rồi, yêu rồi mới sợ được sợ mất. Những ngày tháng trên biển, có lẽ là khoảng thời gian bình yên nhất trước khi giông tố ập tới. Đến giây phút sắp chia tay, câu nói của anh ba khiến tôi xót xa: “Giả như anh ba chết, sẽ có cách báo cho em.”

***

"Trên thế giới này chỉ có hai thứ không cầm lên được cũng không đặt xuống nổi, một là quốc gia, hai là hận thù gia đình. Trên cán cân ấy, tình yêu không hề có sức nặng."

Chủ đề