Phương nguyên cổ chân nhân

“Kiên trì đến cùng, cho đến khi thành tựu vĩ đại, thoát ly bình thường. Hoặc là, nghênh đón tử vong.” – Cổ sư Đại Hồ Tử

Cổ Chân Nhân là một bộ sách của tác giả cùng tên, được viết lần đầu tại Trung Quốc vào năm 2012. Cả bộ tổng cộng có 6 quyển, hiện sách đang dừng lại ở nửa đầu của quyển 6 và đang chờ kiểm duyệt để xuất bản tiếp.

Mục lục

  • 1 Bối cảnh câu chuyện trong sách
  • 2 Giới thiệu một số nhân vật sẽ được nhắc đến trong bài Review
  • 3 Cảm nhận về nhân vật và ý nghĩa của sách
  • 4 Lời kết

Theo nhìn nhận của mình, sách đã khắc họa thành công một xã hội Dystopia (Phản địa đàng), nơi mà đa số mọi người đều đặt lợi ích lên hàng đầu, hoặc là trở nên mạnh mẽ hơn, hoặc là chết. Người người giẫm lên nhau mà sống, đạp lên nhau mà tu luyện.
Đây là một thời đại thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu (Một câu trích dẫn trong Đạo Đức Kinh của vị triết gia Lão Tử, được viết vào khoảng năm 600 trước công nguyên. Tạm dịch: Trời đất bất nhân, coi vạn vật như cỏ rác).
Ngươi không giết người, người khác sẽ giết ngươi.
Bởi vậy ở trong mắt nhân vật chính, hết thảy mọi người, thế lực, đều không tồn tại thiện – ác, tốt – xấu, hết thảy đều đối xử như nhau.

Bối cảnh câu chuyện trong sách

Nhân vật Phương Nguyên trong Cổ chân nhân

Nhân vật chính là Cổ Nguyệt Phương Nguyên, một ma đầu 500 năm trước bị ép đến đường cùng nên phải sử dụng Xuân Thu Thiền – một trong mười cổ trùng mạnh nhất để trọng sinh. 500 năm ngỡ như là giấc mộng, nếu đã có cơ hội làm lại, thì dù chuyển kiếp hắn vẫn sẽ lựa chọn ma đạo để thoả mãn hùng cường trong tâm, trở thành kiêu hùng một cõi.
Vạn dặm giang hà, đất trời mênh mang, đến lúc nào ta mới có thể mặc sức tung hoành?
Gió cuốn mây vần, long xà trỗi dậy, đến khi nào ta mới có thể bễ nghễ chúng sinh?
Năm trăm năm trải qua, đã sớm khiến hắn nhìn thấu này hết thảy, trong lòng chỉ hướng đến trường sinh. Nếu là có người ngăn cản hắn theo đuổi con đường này, mặc kệ là ai, đơn giản là ngươi chết ta sống mà thôi. Bước trên con đường này, thì nhất định mọi người trên đời đều là địch, nhất định sẽ phải cô độc một mình, nhất định sẽ phải giết đến núi thây biển máu. Đây chính là năm trăm năm nhân sinh được cô đọng giác ngộ của Phương Nguyên.

Giới thiệu một số nhân vật sẽ được nhắc đến trong bài Review

• Cổ Nguyệt Phương Nguyên (Nhân vật chính): Hắn không phải là thiên tài, cũng không là bậc cường giả trọng sinh mà chỉ là một kẻ phàm nhân từng bước gian nan tìm đến cánh cửa vĩnh sinh. Tính kế với người, tính kế với trời, truy cầu sự tiêu sái đứng trên vạn vật trong thiên hạ.
• Bạch Ngưng Băng: Nhân vật sát cánh cùng Phương Nguyên trong giai đoạn đầu, là một chân ma chân chính, đa mưu túc trí, làm việc cực kì điên rồ.
• Thiên Đình: Được Nguyên Thủy Tiên Tôn sáng lập, là thế lực mạnh nhất từ trước đến nay, đã tồn tại gần 4 triệu năm.

Cảm nhận về nhân vật và ý nghĩa của sách


TUYỆT ĐỈNH NGHỆ THUẬT là mỹ từ mình dành tặng cho những câu nói, những tuyên ngôn hay những lời độc thoại của Phương Nguyên. Xuyên suốt tác phẩm, người đọc sẽ hoàn toàn bị choáng ngợp trước những câu nói mang đậm màu sắc chiến thuật và triết lý của Phương Nguyên.

“Người lòng dạ nông cạn, thường sẽ bởi vì chửi mắng mà phẫn nộ, bởi vì tán dương mà vui sướng. Nhưng kỳ thật những thứ này đều là cái nhìn của người khác đối với ngươi mà thôi. Người sống vì cách nhìn của người khác, nhất định là người đáng thương.” – Cổ Nguyệt Phương Nguyên

Ở những quyển đầu, tác giả đã nói rất nhiều về chủ nghĩa chuyên chế. Trong gia tộc thì tộc trưởng có quyền kiểm soát hoàn toàn gia tộc, đem các loại lợi ích ban thưởng cho thành viên trong gia tộc từ khi họ mới chập chững tu luyện, khiến cho họ hoàn toàn phải phụ thuộc vào gia tộc để trở nên cường đại. Những quyển sau thì xuất hiện Thiên Đình, tổ chức này nắm trong tay sức mạnh mạnh nhất thế giới, và là đối thủ chính của nhân vật chính Phương Nguyên. Người đọc có thể tinh tế nhận thấy Thiên Đình này chính là đang ám chỉ Trung Quốc, vì vậy sách hiện đang bị kiểm duyệt, không được viết tiếp vì có tư tưởng chống phá chính quyền.
Trên thực tế, các tác phẩm viết về xã hội Dystopia (Phản địa đàng) thường bị cấm bởi chính quyền như vậy. Trong lịch sử chúng ta có thể thấy rất nhiều những tác phẩm Dystopia cực kì nổi tiếng, đã phản ánh đúng bản chất của xã hội tư bản, xã hội chủ nghĩa như 1984, Animal Farm của George Orwell, hay Brave New World của Aldous Huxley. Những cuốn sách đó đều cực kì nổi tiếng, thậm chí có người nói rằng chúng hoàn toàn vượt xa những tác phẩm đoạt giải Nobel văn học. Vậy nhưng chúng bị cấm bởi chính phủ rất nhiều nước, trong đó có Việt Nam.
Một trong những điều mình thích nhất ở Cổ Chân Nhân là việc tác giả đã mang tư tưởng của chủ nghĩa hiện sinh vào trong sách rất nhiều. Chủ nghĩa hiện sinh cho rằng không hề có “cuộc đời” nói chung, chỉ có “cuộc đời mỗi cá nhân”. Khi ta nhắc đến “cuộc đời”, ta vô tình gom chung tất cả cá nhân vào một chủ thể, nhưng làm như thế là vô nghĩa, vì cuộc đời của mỗi người khác nhau, nên không thể nào kết luận một quan điểm chung về mục đích của nó.


Đúng vậy, không như nhiều sách khác, mỗi nhân vật trong Cổ Chân Nhân đều có một câu chuyện đặc sắc riêng, đặc sắc đến nỗi bất kì ai trong số họ cũng có thể nhảy lên làm nhân vật chính ngay lập tức nếu Phương Nguyên chết. Một Phương Nguyên truy cầu vĩnh sinh, một Bạch Ngưng Băng tìm kiếm đặc sắc cuộc sống, một Thiên Đình muốn tạo phúc cho toàn bộ nhân loại. Sách có rất nhiều trích đoạn khiến người ta phải dừng lại suy ngẫm sau khi đọc xong. Có một câu nói rất hay mà mình thấy phù hợp với Cổ Chân Nhân:
“Câu chuyện hấp dẫn không chỉ là câu chuyện cuốn bạn chạy một mạch, mà có khi lại khiến bạn khó lòng đọc nhanh. Ngón tay bạn hẳn sẽ ngừng lại trăm lần trên mỗi trang sách này. Chỉ vì một cử động rất khẽ, một câu thoại hay một cảm xúc bất chợt có thể đánh thức những điều tưởng chừng đã ngủ quên trong tiềm thức, như ngọn đèn vừa được bật sáng trong tâm trí bạn. Và rồi có lúc nó vượt quá giới hạn chịu đựng, bạn quyết định gấp cuốn sách lại chỉ để tận hưởng chút ánh sáng từ ngọn đèn, hay đơn giản là để vết thương trong lòng mình có thời gian tự tìm xoa dịu!”
Một điểm hay nữa của sách là ở những bước ngoặt không thể lường trước được. Ở giai đoạn đầu khi nhân vật chính đang ở trên núi cùng gia tộc, bỗng nhiên bất chợt có biến cố khiến cho cả gia tộc chết hết, thực sự rất bất ngờ khi mà tác giả không tung ra một dấu hiệu báo trước nào cả. Sau đấy thì Phương Nguyên đi tranh đoạt truyền thừa tại núi Tam Thiên, người đọc sẽ lại bất ngờ bởi những kế hoạch hoàn mỹ của hắn khi hắn làm bất cứ việc gì. Ngỡ tưởng với kế hoạch hoàn mỹ này thì Phương Nguyên sẽ có được truyền thừa một cách dễ dàng, vậy mà ngay thời khắc quan trọng thì hắn bị Bạch Ngưng Băng phản bội, một kiếm xuyên tim, làm mình cứ tưởng sách hết rồi chứ, thật sự cực kì kích thích.
“Nhân sinh vội vàng trăm năm, như mộng huyễn bọt nước. Người sống trên thế giới này là vì cái gì? Đơn giản là đi tới một lần chứng kiến đặc sắc thôi. Ta mặc dù không muốn chết, nhưng lại không e ngại tử vong. Ta đã đi trên đường, dù chết cũng không hối.”

Lời kết


Sách cực kì hay, mưu trong mưu, kế trong kế, thiết lập chu đáo, bố cục to lớn, âm mưu tầng tầng lớp lớp dần được hé lộ theo diễn biến của sách. Dàn nhân vật phụ đều có cuộc đời riêng, hơn nữa cực kì thông minh và cơ trí. Đọc nhân vật chính và nhân vật phụ đấu trí với nhau quả thực cực kì hay. Mỗi nhân vật một vẻ, Phương Nguyên kiên trì truy cầu vĩnh sinh, Bạch Ngưng Băng bất chấp tất cả để chứng kiến đặc sắc, Hắc Lâu Lan muốn báo thù cho mẹ, Đạo Thiên Ma Tôn chấp nhất tìm đường về nhà, Hồng Liên Ma Tôn vì tình mà luân hồi trăm vạn lần để cứu người yêu,…
Sẽ có có bao nhiêu khó khăn khi một người kiên trì?
Những cổ tiên ở đây đều có thể trả lời vấn đề này.
Bởi vì trong số bọn họ, có người vì trách nhiệm mà kiên trì, có người vì thù hận mà kiên trì, có người vì đặc sắc mà kiên trì, có người vì ái tình mà kiên trì……
Còn câu trả lời Phương Nguyên thì sao?
Hắn như cũ mặt không chút thay đổi, tiến về phía trước.
Ta từng hò hét quá, dần dần ta không còn phát ra âm thanh.
Ta từng khóc quá, dần dần ta không còn rơi lệ.
Ta từng bi thương quá, dần dần ta có thể thừa nhận hết thảy.
Ta từng vui sướng quá, dần dần ta coi nhẹ thế gian.
Mà nay!
Ta chỉ còn lại khuôn mặt không biểu cảm, ánh mắt của ta cứng rắn như bàn thạch, trong lòng của ta chỉ còn lại kiên trì.
Đây chính là ta, một tiểu nhân vật, Phương Nguyên, kiên trì.

Review bởi An Bùi

Bạn đã đọc xong bài viết Review sách: Cổ Chân Nhân, hãy tham khảo thêm các bài viết khác cùng chuyên mục Review Light Novel nhé!

Chủ đề