Nếu chỉ la thoáng qua review năm 2024

Một bên là người phụ nữ có tính cách lạnh lùng và trưởng thành, bởi bản thân cô phải ra đời sớm nên cách suy nghĩ chín chắn hơn, còn người đàn ông kia lại là một anh chàng lãng tử, gia đình vô cùng giàu có.

Cô biết rằng tình yêu và hôn nhân luôn có một khoảng cách nhất định nên cô vẫn luôn giữ khoảng cách với anh,

“Ai cũng có một người sinh ra để dành riêng cho mình, cái chính là có thể tìm được người ấy hay không.”

Câu kết khép lại truyện cũng giống như cảm xúc của mình khi đọc xong. Dù đó có là một chàng công tử nhà giàu, đẹp trai, tài giỏi, đào hoa, cuối cùng anh vẫn tìm được một cô gái khiến anh muốn dừng bước, muốn bắt đầu một cuộc sống mới.

“Nếu Chỉ Là Thoáng Qua” bắt đầu bằng duyên phận và một câu chuyện tình một đêm. Nữ chính Triệu Tử Mặc là một cô nhân viên sống xa nhà, độc lập, mạnh mẽ. Có lẽ chính sự lạnh lùng, bất cần đời của Tử Mặc lại là điều cuốn hút Giang Tu Nhân nhiều nhất. Cô càng tỏ ra không dính dáng nhớ nhung gì tới anh, anh càng thích dây dưa. Kết cục tốt đẹp cho đôi tình nhân này làm một người đọc như mình cũng vui lây.

Bạn thân của Tử Mặc, Phính Đình cũng yêu một chàng công tử nhà giàu khác nhưng cô không may mắn như Tử Mặc, vấp phải sự phản đối vô cùng quyết liệt của gia đình người yêu. Câu chuyện của Phính Đình nhắc nhở ta rằng thứ đã không thuộc về ta, dù cho cứ cố níu kéo mãi, cuối cùng vẫn không thể thuộc về ta. Mây của trời hãy cứ để gió cuốn đi…

Cuộc sống vô thường và tình yêu vạn biến. Hôm nay còn yêu thương bên nhau mặn nồng, đâu biết ngày mai sẽ ra sao. Chỉ cần sống trọn vẹn cho giây phút hiện tại, yêu cho đến cạn kiệt, chứ đừng buông lời ngọt ngào thề non hẹn biển xa vời. Một lời hứa giữ trong lòng và lặng lẽ thực hiện thường đáng quý hơn lời hứa đã nói ra và phôi phai theo thời gian…

Văn phong của Mai Tử Hoàng Thì Vũ khá mạch lạc, êm ái, nhẹ nhàng. Câu chuyện được dẫn dắt suôn sẻ, trôi chảy, các tình tiết hợp lý, bố cục rõ ràng, phù hợp với đọc để giải trí, viết khá chắc tay so với các cuốn ngôn tình khác mình đã đọc viết như là cưỡng bức nhân vật, ép các tình huống phải xảy ra để có cao trào.

Đây là tiểu thuyết ngôn tình mà mình thích nhất, mình đã đọc đi đọc lại rất nhiều lần . Mỗi lần mình đọc xong mình luôn tự hỏi tại sao truyện lại hay và cuốn hút như vây. Mình cũng không thể có câu trả lời chính xác, truyện nội dung rất bình thường, vẫn là motuyp anh chàng đào hoa và một cô gái bình thường, hai người bắt đầu quen nhau chính thức có lẽ sau lần quan hệ mà người ta thường gọi là tình một đêm. Tôi không thích kiểu quan hệ buông thả này trừ khi có một lý do chính đang nhưng đối với Triệu Tử Mặc tôi lại dành cho cô một niềm thương cảm, cô đã quá cô đơn rồi, và trong ngày hôm ấy cô cần một hơi ấm và anh ngay ở bên cạnh, đó có lẽ là định mệnh với Giang Tu Nhân bởi vì ngày hôm đó người bên cô chính là anh.

“Nếu chỉ là thoáng qua” câu chuyện tình yêu của Giang Tu Nhân – 1 chàng công tử ăn chơi và Triệu Tử Mặc – 1 nàng nhân viên văn phòng bình thường. Cốt truyện, nội dung không quá mới lạ tương đối giống phim truyền hình Hàn Quốc nào đó. Triệu Tử Mặc giữ được trái tim của Giang Tu Nhân đúng theo câu “lạt mềm buộc chặt”. Tử Mặc yêu Tu Nhân trong tâm thế không chờ đợi quá nhiều, biết rõ khoảng cách giữa cách về gia thế của cả 2, cuộc tình này có thể kéo dài 1 năm, 2 năm hay 3 năm nhưng nhất định không phải cả đời. Chính thái độ yêu không cầu cạnh, không bi lụy mà tương đối tự chủ của Tử Mặc khiến lòng tự tôn của Tu Nhân bị đánh 1 đòn nặng nề. Anh là ai chứ, Giang thiếu, không thiếu tiền, chẳng thiếu sắc, tài có thừa, từ trước đến nay chỉ có anh chủ động chấm dứt với phụ nữ và cũng đền bù đẹp cho họ chứ tuyệt không ở thế người bị bỏ rơi. Vậy mà Tử Mặc, tiền của anh cô không cần, nhà anh cô không cần dọn đến, yêu anh cô không cần váy áo, ở bên Tử Mặc, tiền là bất lực – không có trao đổi ngang giá bằng vật chất. Ở bên Tử Mặc, Giang Tu Nhân chưa bao giờ có cảm giác an toàn, bất cứ lúc nào cô gái đó cũng có thể dứt khoát bước ra khỏi cuộc đời anh, không quỵ lụy không oán thán. Rõ ràng, anh biết cô yêu anh nhưng quanh đi quẩn lại dường như Giang thiếu không thể nắm bắt được cô gái này. Từng chút như vậy Tử Mặc đã thắng được trái tim của Tu Nhân. Cũng phải nói Tử Mặc là cô gái rất may mắn, Giang Tu Nhân 1 khi đã xác định rõ trái tim thì dù gánh trời, gánh đất, đấu lại thế giới vẫn sẽ lựa chọn bảo vệ Tử Mặc và quyết tâm cùng cô đi hết cuộc đời.

Yêu là duyên, hạnh phúc là phải tranh đấu, nếu bạn thật sự gặp được 1 người dù trời mưa rét hay thế giới điên đảo vẫn dùng đôi tay ấm áp nắm lấy tay bạn bước đi thì còn mong gì hơn nữa.

1 cô gái yêu bạn có thể chờ bạn 1 năm, 2 năm, 3 năm thậm chí là chờ đợi hết cả tuổi thanh xuân của cô ấy nếu bạn cho cô ấy 1 nơi ấm áp, an toàn trong trái tim bạn. Tử Mặc may mắn khi có Tu Nhân còn Phính Đình không được như vậy, đoạn tình của cô và Tôn Bình Hoa còn dài hơn Tử Mặc và Tu Nhân, Phính Đình là cô gái rất xuất sắc, tài mạo song toàn, xuất thân cũng không tệ vậy mà gia đình Tôn Bình Hoa chẳng để cô vào mắt. Hết lần này đến lần khác chịu sỉ nhục, dày vò, Phính Đình luôn phải tự an ủi với bản thân, tự động viên bản thân tin vào tình yêu của Tôn Bình Hoa. Bọn họ bên nhau rất vui vẻ, 1 năm, 2 năm, 3 năm… nhiều năm miễn là đừng đụng đến việc cưới hỏi, đừng đụng đến vấn đề gia đình. Tôn Bình Hoa anh ta chỉ biết nhận và nhận, 1 người quá yếu đuổi chẳng thể bảo vệ tình yêu trước gia đình và trước những thị phi trong tầng lớp anh ta đang sống. Mình đã dành cho Phính Đình rất nhiều thiện cảm khi cuối cùng cô ấy đã có 1 quyết định dũng cảm, rời bỏ Tôn Bình Hoa tìm lại cuộc sống cho bản thân. Yêu, đã yêu hết mình nên chia tay dẫu có đau khổ thì cũng không phải nuối tiếc. Tôn Bình Hoa đã phát điên khi nhận ra Phính Đình đã ra khỏi cuộc đời anh ta, còn Phính Đình sau những năm du ngoạn cuối cùng đã cập bến hạnh phúc giản đơn ở 1 đất nước Châu Âu xinh đẹp.

Yêu, nếu không cùng nắm tay đi tới thì rốt cuộc “cũng chỉ là thoáng qua” trong cuộc đời nhau mà thôi.

Chủ đề